Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời


Giang Vị Uẩn tò mò, nhìn Mộ Sơ Tình chằm chằm: "Chị sao vậy? Có gì đâu mà kích động, lẽ nào chị quen vợ của người này sao?"
Mộ Sơ Tình sợ bản thân bị lộ cho nên liền lắc đầu.
Giang Vị Uẩn thấy Mộ Sơ Tình lắc đầu cũng không có nghĩ gì khác nữa, nói ra suy đoán đại khái của mình: "Vậy hẳn là chị đang rất hiếu kì về tính tình của anh trai em đúng không, thế nhưng lại thích một người thích mười mấy năm, mới đầu em cũng rất hiếu kì.

Chính là không có cách nào, anh trai em thích người phụ nữ đó, thích mười mấy năm, hơn nữa vẫn luôn vì người phụ nữ đó mà thủ thân như ngọc.

Như thế nào, anh trai em quá lợi hại đúng không? Mỹ nam chung tình một lòng một dạ trong truyền thuyết chính là anh trai em, đau khổ chờ đợi một người phụ nữ mấy năm.

Đến giờ anh trai em chưa từng có một người bạn gái nào, ngay cả một chút tin đồn cũng không có không có, chính là vì người phụ nữ đó mà giữ gìn bản thân.

Kiểu đàn ông như thế này thật sự là rất hiếm có khó tìm đấy."
Mộ Sơ Tình nghe xong, choáng váng ngây ngẩn cả người, kinh ngạc há hốc mồm.
Mạc Diệc Phong anh ta......!Thế nhưng thích cô mười mấy năm, chuyện này không thể nào, trước giờ cô và anh ta đâu có dính líu gì đến nhau, Mộ Sơ Tình chắc chắn là bản thân căn bản là không quen biết anh ta mà, cho nên làm sao mà anh ta có thể thích cô mười mấy năm được.
Mộ Sơ Tình vừa định mở miệng hỏi, đã bị Giang Vị Uẩn cắt ngang, Giang Vị Uẩn lấy lại tấm ảnh Mộ Sơ Tình cầm, kết thúc cái đề tài này: "Được rồi, không nhắc tới chuyện của anh trai em nữa, chuyện này chị đừng có nói cho anh trai em biết đấy, nếu không anh ấy lại mắng em một trận cho xem.

Tính tình anh ấy có hơi trầm mặc một tý, thích ai cũng chẳng thèm nói ra đâu, cứ ôm mãi ở trong lòng, có ngày cũng nghẹn chết cho xem.

Chị đã tắm chưa?"
Mộ Sơ Tình lắc đầu.
Giang Vị Uẩn đẩy đẩy cô, đẩy đến tủ quần áo bên cạnh, "Vậy chị đi tắm đi, giờ cũng muộn rồi, tắm xong rồi đi ngủ.

Vừa rồi chị không có mang theo hành lý, cho nên chị mặc váy ngủ của em đi, vừa hay em mới mua mấy bộ mới, còn chưa có cắt nhãn."
Mộ Sơ Tình gật đầu, bị Giang Vị Uẩn đẩy đi, thật sự là cô rất muốn hỏi cho rõ ràng, Mạc Diệc Phong thích cô mười mấy năm, chuyện này là như thế nào.
......
Mộ Oanh Oanh quay trở về phòng xong liền lấy quần áo mặc vào, sau đó uể oải ngã xuống giường, nằm trên giường mà suy nghĩ.

Vốn dĩ cho rằng cô ta và Mộ Sơ Tình thay đổi thân phận với nhau thì sẽ có được tất cả những thứ thuộc về Mộ Sơ Tình, cuộc sống của cô ta sẽ rất là viên mãn.

Hiện tại cuộc sống đúng là rất viên mãn, khỏi phải trả nợ, lại còn có tiền tiêu thoải mái, chính là, chính là chồng mình là một phế nhân, hắn lớn lên cao to đẹp trai, dáng người rất chuẩn, nhìn bộ dáng thì phương diện kia hẳn là sẽ đặc biệt cường hãn.

Chính là......!Tại sao lại là......! Cái phương diện kia lại không được chứ?
Hiện giờ Mộ Oanh Oanh đang rất đau đầu.

Hoắc Bắc Cảng đẹp trai phong độ là thế, dáng chuẩn thì thế nào, chuyện vợ chồng lại không hài hòa thì có đẹp trai cũng chẳng được gì.
Mộ Oanh Oanh trùm chăn, không biết phải làm sao mới tốt, di động lại kêu lên.
Mộ Oanh Oanh mở tin nhắn ra vừa thấy là của một người tên Mạc Diệc Phong gửi tin nhắn cho mình.
【 Sơ Tình, tối mai em có rảnh không? Tôi muốn mời em ăn tối.


Đây là ai vậy?
Mạc Diệc Phong?
Mộ Oanh Oanh nhíu mày nghĩ nghĩ, vẫn không biết, cô ta đâu phải là Mộ Sơ Tình thật sự, cho nên làm sao biết được chuyện của Mộ Sơ Tình.

Nhưng mà nhìn tên của người này thì đây hẳn là đàn ông! Không sai!
Mạc Diệc Phong!
Ba chữ này hình như có chút quen thuộc! Mộ Oanh Oanh lại lẩm bẩm cái tên này thêm một lần.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui