Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời


Mộ Oanh Oanh không muốn khiến cho Hoắc Bắc Cảng biết cô ta đụng vào hắn thì sẽ bị điện giật, từ đó sẽ phát hiện ra cô ta có điểm bất thường mà sinh nghi.

Cho nên cô ta giả vờ như không sao cả, đứng ở trước mặt hắn, dò xét hỏi: "Ông xã, em mua chiếc xe đắt nhất, sẽ không phải là anh không đồng ý đấy chứ.

Tóm lại là như vậy mới phù hợp với giá trị của anh."
Hoắc Bắc Cảng còn đang mãi nghĩ tới mấy lời Giang Thừa nói lúc nãy, nỗ lực khiến cho mình biến thành người giống như Mạc Diệc Phong......!Thâm trầm, ôn nhu.

Cho nên hiện giờ Mộ Sơ Tình đã đưa ra điều kiện với hắn, hắn không có chú ý tới lời cô nói, liền trực tiếp gật đầu.

Thấy Hoắc Bắc Cảng đã đồng ý, Mộ Oanh Oanh liền phân phó nhân viên cửa hàng làm hợp đồng, thanh toán toàn bộ.

Lúc trả tiền, nhân viên cửa hàng yêu cầu Mộ Oanh Oanh điền thông tin.

Trên giấy tờ hợp đồng có chỗ trống điền thông tin, là số chứng minh thư của Mộ Sơ Tình, Mộ Oanh Oanh liền cầm lên đứng nhìn Hoắc Bắc Cảng ở một bên, cầu cứu: "Số chứng minh thư của em là bao nhiêu vậy?"
Nhưng lời ra khỏi miệng, Mộ Oanh Oanh liền muốn vả vào miệng mình hai cái, số chứng minh thư của mình mà cũng không nhớ, như vậy không phải là sẽ lộ ra sơ hở sao?
Bất quá Hoắc Bắc Cảng có vẻ như không có để ý đến chuyện cô ta quên số chứng minh thư của mình.

Hoắc Bắc Cảng biết Mộ Sơ Tình không nhớ được số điện thoại, nhưng lại không biết chuyện cô không nhớ được số chứng minh thư, nhưng mà Hoắc Bắc Cảng cho rằng Mộ Sơ Tình không nhớ được số điện thoại, tự nhiên cũng không nhớ được số chứng minh thư, cho nên mới không cảm thấy kỳ quái.

Hoắc Bắc Cảng trực tiếp đoạt lấy giấy bút trên tay Mộ Oanh Oanh, tự mình điền giúp cô ta, hắn nhàn nhạt mở miệng: "Để tôi viết đi."
Hoắc Bắc Cảng lấy bút xong, nhanh chóng viết ra giấy, không có một chút chần chừ nào viết ra số chứng minh thư của Mộ Sơ Tình.

Chuyện này khiến cho Mộ Oanh Oanh trợn tròn mắt.

"Anh, làm sao anh lại......" Mộ Oanh Oanh kinh ngạc nhìn Hoắc Bắc Cảng.

Nhìn người đàn ông này, sao lại có bản lĩnh đến như vậy.

Rốt cuộc là do trí nhớ của hắn ta quá tốt, biết số chứng minh thư của Mộ Sơ Tình là bao nhiêu, hay là hắn ta thật sự hiểu quá rõ về Mộ Sơ Tình, cho nên đến cả số chứng minh cũng nhớ rõ.

"Có chuyện gì vậy?" Thấy Mộ Sơ Tình đang nhìn mình chằm chằm lại còn sửng sốt, Hoắc Bắc Cảng cũng cảm thấy khó hiểu.

Mộ Oanh Oanh lắc đầu, giả vờ bình tĩnh, "Không, không có việc gì, chỉ là cảm thấy anh hiểu rõ về em quá."
Lời cô ta nói, ngược lại lại khiến cho Hoắc Bắc Cảng cũng ngây người, hiểu rõ về cô......!
Đây là cái ý niệm trước giờ Hoắc Bắc Cảng chưa từng nghĩ tới, chính là bây giờ nghĩ lại, hình như thật sự là......!Hắn hiểu quá rõ về Mộ Sơ Tình......!
Đúng vậy, hắn hiểu rất rõ về Mộ Sơ Tình......!
Tuy rằng bề ngoài hắn không nóng không lạnh, vẻ bề ngoài đều là không quan tâm tới Mộ Sơ Tình, xem thường cô, chính là tự trong lòng hắn biết, biết bản thân mình đến tột cùng là có bao nhiêu để ý đến người phụ nữ tên Mộ Sơ Tình kia.

Để ý đến mức tất cả những thứ có liên quan đến cô, hắn đều nhớ rất rõ.

Hắn biết thói quen của Mộ Sơ Tình, biết ngày sinh nhật của cô, biết ngày cô đến kỳ sinh lý, biết số chứng minh thư của cô, biết cô vui nhất chính là ngày nào, không vui nhất chính là ngày nào, biết món ăn nào cô thích, món nào cô không thích, biết cô thích nhất là loài vật nào, biết màu sắc mà cô thích nhất, biết cô thích ăn loại hoa quả nào, biết cô không thích nhất chính là lúc gọi điện thoại bị người ta cúp máy trước, biết cô không thích người khác nhắc tới ba mẹ trước mặt cô.

Biết cô......!Rất nhiều rất nhiều chuyện.

Trước đây Hoắc Bắc Cảng luôn cảm thấy rất kỳ quái, tại sao bản thân lại để bụng đến Mộ Sơ Tình như vậy, rõ ràng, hắn và Hứa Hạ đồng mới là một đôi yêu nhau, chính là ngay cả ngày tháng năm sinh của Hứa Hạ Đồng là ngày nào, đến nay hắn cũng không biết......!
---###
Nhớ rõ nhưng lại nhớ sai, mẻ ghét màu trắng mà lão cứ tưởng mẻ thích màu trắng là thế éo nào??? Chương tiếp theo ngược chết HBC.

Nhớ vote cho ta nha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui