Hai MC một nam một nữ bước ra tươi cười đứng giữa trung tâm sân khấu, vì họ là diễn viên nên khán giả bên dưới cũng vô cùng nồng nhiệt vỗ tay dữ dội.
Bọn họ thay nhau niềm nở nói.
"Chào tất cả các nghệ sĩ cùng toàn thể khán giả đã có mặt tại buổi lễ ngày hôm nay.
Chúng tôi vô cùng vinh dự vì đã mời được Nguyệt Hạ Thanh Thanh đến cho mọi người!"
"Như các bạn đã biết, Nguyệt Hạ Thanh Thanh là một người sáng tác rất nhiều nhạc phim cho nhiều bộ phim nổi tiếng, ngay cả bộ phim sắp chiếu mới đây Danh Môn Bất Diệt cũng có một bài của cô tự sáng tác và hát nên.
Ngoài ra cô ấy còn sáng tác bài cho vô số nghệ sĩ như ảnh hậu Lăng Linh Sương cũng đã có một màn hợp tác vô cùng thành công với Nguyệt Hạ Thanh Thanh rồi!"
"Nhưng trong suốt sáu năm qua, cô gái đã có nhiều bài hát hay này lại không hề lộ mặt, nhưng các bạn yên tâm.
Hôm nay, ngay tại sân khấu này, Nguyệt Hạ Thanh Thanh sẽ chính thức lộ diện!"
"Một điều đặc sắc nữa là cô gái bí ẩn này sẽ cùng đại nam thần Doãn Minh Dương của chúng ta hợp tác trong một bài hát mà cô ấy sáng tác!"
Nghe đến đây, cả khán đài nóng hơn bao giờ hết mà hú hét vỗ tay vô cùng kịch liệt.
"Và không để mọi người chờ lâu, ngay bây giờ Nguyệt Hạ Thanh Thanh sẽ cất nên giọng hát của mình với bài hát nổi đình đám đầu tiên của cô ấy - Tự em đa tình!"
"Xin mời các bạn cùng thưởng thức!"
Tiếng nhạc trầm buồn quen thuộc cất lên, mọi người đều hồi hợp chờ đợi được xem Nguyệt Hạ Thanh Thanh bằng xương bằng thịt.
Lăng Linh Sương mong chờ không thôi.
"Ôi thật hồi hợp quá đi mất! Thần tượng của tôi sắp xuất hiện rồi!"
Hàn Minh Triết cũng cất lời.
"Tôi cũng vậy! Không biết Nguyệt Hạ Thanh Thanh này như nào nữa!"
Doãn Minh Dương lúc này chẳng nói gì, mi tâm luôn hướng lên sân khấu trong chờ người mà anh luôn nể phục.
Phùng Khê ngồi bên dưới cũng hồi hợp không thôi, cô cầm sẵn điện thoại trên tay, phóng to tầm nhìn lên sân khấu.
"Nguyệt Hạ Thanh Thanh sắp xuất hiện rồi, chưa bao giờ chị thấy thời gian trôi chậm đến vậy!"
...
Giọng hát ngọt ngào bay bỗng nhanh chóng cất lên, da diết, du dương đến khó tả.
Giọng hát này chẳng khác gì thu âm trong bản gốc cả.
Bước ra là một người con gái khoát lên mình bộ váy trắng tươi mát, dáng người vô cùng hoàn hảo khác với những gì mọi người trên mạng đồn đại.
Trên mặt cô được đeo chiếc mặc nạ che nửa khuôn mặt.
Mọi người đều ngỡ ngàng vỗ tay kịch liệt, thì ra Nguyệt Hạ Thanh Thanh trong lời đồn đại xấu xí kia hoàn toàn không có thật mà thay vào đó là một cô gái có dáng vẻ vô cùng xinh đẹp.
Cô gái nhẹ nhàng đi đến giữa sân khấu, giọng hát mềm mại, đau thương của cô đã làm cho cả kháng phòng ở đây vô cùng lắng động.
~Như hoa, như mộng, là phúc tương phùng ngắn ngủi của đôi ta.
~Mưa bụi triền miên, lệ hồng nhan nghẹn ngào rơi nơi khóe miệng.
...
~Quá khứ giờ đã là hoa trong mộng.
~Cô độc đặt bút vẽ đôi uyên ương say tình.
~Là tự em vẫn đa tình.
...
Mọi người chăm chú nghe, đến lúc cô gái kết thúc phần hát đầu, một tràn pháo tay nồng nhiệt lan tỏa.
Cô gái đưa đôi tay mảnh khảnh xinh đẹp lên làm động tác tháo mặt nạ xuống.
Cảm giác của mọi người bây giờ vô cùng hồi hợp, tim đập thình thịch trông mong nhan sắc của cô gái này.
Khi mặt nạ được tháo ra, mọi người đều ngã ngàng ngơ ngác và bật ngửa.
Lăng Linh Sương trợn tròn mắt nhìn cô gái trên sân khấu lấp ba lấp bấp nói.
"Thanh...Thanh Mộc Tinh?"
Hàn Minh Triết cũng bất ngờ không kém.
Chuyện này là sao chứ?
Mi tâm của Doãn Minh Dương run run, cảm giác hiện giờ của anh quá đổi không chân thực.
Người mà anh thần tượng suốt sáu năm nay đó chính là...Thanh Mộc Tinh?
Thanh Mộc Tinh nhìn toàn thể mọi người đang vỗ tay nồng nhiệt cho mình ở dưới khán đài.
Đôi môi xinh đẹp khẽ cong lên tuyệt đẹp.
Sau đó tiếp tục thể hiện phần hát còn lại của mình.
Kết thúc bài hát là một tràn pháo tay nồng nhiệt.
Cô mỉm cười tươi tắn chào toàn thể mọi người.
Hai MC của buổi lễ đi ra, trên khuôn mặt chứa đựng đầy sự kinh ngạc.
Nữ MC không kìm lòng được đi đến.
"Ôi thần tượng của tôi, cho tôi ôm một cái được không?"
Thanh Mộc Tinh liền tươi cười đưa tay ra ôm lấy nữ diễn viên kia.
Nam MC cất giọng.
"Thật bất ngờ quá mọi người ạ, Nguyệt Hạ Thanh Thanh chính là nữ diễn viên mới nổi xinh đẹp Thanh Mộc Tinh của chúng ta!"
Tiếp theo, bọn họ hỏi Thanh Mộc Tinh về những vấn đề liên quan đại khái như tại sao cô lại giấu mặt, cô đáp rằng lúc ấy bản thân mười tám tuổi, chỉ mới là thực tập sinh của công ty còn phải học cả hai trường đại học, nếu nổi tiếng vào thời điểm đó thật sự rất bất tiện, còn lúc đã đóng phim, cô thật sự chỉ muốn nổi lên nhờ diễn suất chứ không nhờ vào tên tuổi đã tạo dựng lâu năm của mình, hiện tại cô lộ diện là bởi vì tình yêu thương mà mọi người dành cho mình quá lớn, và công ty cũng đã mời cô đến đây nên không thể bỏ mất cơ hội.
"Cảm ơn những chia sẻ của nàng Nguyệt Hạ Hạ Thanh Thanh xinh đẹp, có thể thấy cô ấy rất là yêu fan của mình nên mới chịu lộ diện dớm hơn dự định như vậy!"
Tiếp theo cô được mời ngồi xuống phía dãy ghế của nghệ sĩ để thưởng thức những bài hát, những bài nhạc phim mà bản thân sáng tác cho những ca sĩ khác.
Và một chỗ ngồi duy nhất còn sót lại là ở giữa Doãn Minh Dương và Hàn Minh Triết.
Thanh Mộc Tinh đau đầu, không biết làm sao, Hàn Minh Triết hiểu ý nên cất lời.
"Thanh Mộc Tinh! Em ngồi ở đây đi!"
Cô e dè đi đến ngồi vào ghế.
Mọi người ngồi ở đây đều đặt mắt lên người cô, sau đó là ồ ạc thi nhau cất lời.
"Không ngờ em là Nguyệt Hạ ThanhThanh đó, chị có đóng một bộ phim có nhạc phim của em!"
"Ai lại ngờ Nguyệt Hạ Thanh Thanh không hề như lời đồn mà xinh đẹp như thế đâu!"
"Anh chính là fan cứng của em này!"
"Nói về fan cứng thì ai qua Doãn tổng!"
Hàn Minh Triết bật cười tán thưởng người vừa mới nói.
"Đúng đó! Đến bây giờ Doãn tổng còn ngồi thừ người không tin vào sự thật đây này.
Cậu ta sau có thể ngờ người mới đóng cùng với mình một bộ phim chính là thần tượng của mình chứ!"
Thanh Mộc Tinh e dè đặt mắt sang Doãn Minh Dương thấy khuôn mặt anh cứng ngắt thì nhanh chóng rời mắt đi.
Cô liền nghe tiếng thở than của Lăng Linh Sương.
"Thanh Mộc Tinh! Hóa ra từ đầu đến giờ em lừa chị! Chị cũng là người hâm mộ của em đây này!"
Thanh Mộc Tinh nhẹ cong môi.
"Bây giờ chả phải là biết rồi sao? Chị định làm gì với thần tượng của mình đây?"
Lăng Linh Sương giận dỗi nói.
"Vậy em phải sáng tác miễn phí một ca khúc cho chị, chị sẽ bỏ qua cho em!"
"Cũng được thôi! Nhưng mà đợi đến lúc em có hứng lên đã!"
Hàn Minh Triết bỗng cất lời.
"Anh nữa, sáng tác cho anh với!"
Lăng Linh Sương liền chen ngang.
"Tên này thì em phải lấy chi phí nhiều nhiều cho chị!"
Hàn Minh Triết chau mày.
"Cô bớt kiếm chuyện lại được không?"
Thanh Mộc Tinh thở đai bất lực với hai con người này.
"Được rồi! Cả hai ai cũng miễn phí hết!".