Một ngày mới lại bắt đầu. Hai người hôm nay đến trường mà tâm trạng có phần thoải mái hơn. Vừa đến trường nó đã thấy Hân đang bước vào, nó vội xuống xe…
-Ê, Hân! Hihihi….Đợi mình đi với_ nó gọi
- Ừa! Bồ mới đến à? Tâm trạng sao rồi? còn bùn nữa hok?_ Hân ân cần hỏi nó
- Uhm! Hj` …cũng đỡ rùi hok sao hết….À còn chuyện này! Bồ với anh Chí sao rồi? nghe nói hôm wa 2 ng` hẹn nhau đi chơi mà phải hok?
- Ơ sao cậu bik?_ Hân ngạc nhiên
- Hehehe….mình đây chuyện ji` mà hok bik…
- Cái cậu này… ờ thì cũng bình thường thôi…tại do hôm wa là lần hẹn đầu tiên, 2 đứa mình còn ngại nên cũng ít nói thành ra toàn nhìn nhau mà cười thôi. Nhưng…
- Nhưng nhiu đó thôi cũng đủ hạnh phúc chứ ji`…kakakaka
- Á! Cái cậu này…chưa nói mà bik rồi à….
- Trời! hok bik thì làm sao mang tiếng bạn thân đúng hok..hihihi….thôi đến lớp rồi bớt tám y..
Nó và Hân bước vào chổ. Thấy mấy đứa bạn xôn xao bàn tán chuyện ji` đó thì 2 đứa mới tiến lại hỏi
- Nè! Có chuyện ji` thế?_ Nó hỏi
- Ủa cậu chưa bik tin ji` à?_ Vi lên tiếng( bạn cùng lớp với nó ý. Mách nhỏ ý bạn bik nhá Vi là em họ của Ly đấy. Trông cô bạn cũng dễ thương lắm ^_^)
- Tin ji` là tin ji`?_ Hân chen vào
- Mai trường mình tổ chức đi cắm trại trên núi á để mừng ngày thành lập trường._ Vi nói tiếp
- Hả? Cái ji`? ngày mai rồi à? Sao nhanh zậy làm sao mà chuẩn bị kịp_ nó và Hân đua nhau hét lên
- Bởi zậy tụi này đang bàn tính cho ngày mai nè._ 1 đứa khác lên tiếng
Rồi 2 đứa nó cũng gia nhập vào và góp ý kiến cho chuyến đi ngày mai, cho đến khi vào lớp tụi nó mới chịu giải tán. Hôm nay thầy cô cũng hok dạy ji` nhìu vì để thời gian hướng dẫn cho học sinh chuyến đi ngày mai. Tan học, nó và Hân đang đi ra cổng thì xe của Hạo chạy đến, trong xe còn có Chí nữa
- Hai cô vào xe đi còn đứng nhìn ji` nữa?_ Minh Hạo nói
- Ơ! Sao lại có Chí nữa? Chuẩn bị đi đâu hả?_ nó hỏi sau khi bước lên xe
- Thì đi ăn chứ đi đâu. Rủ đông đông cho vui chứ ngày nào tui cũng ăn với cô chắc chết._ Hạo chọc nó
- A cái anh này…có ng` mún đi ăn với tôi còn hok dc nữa chứ ở đó mà anh làm giá…hứ…_ nó liếc anh
- Xí..cô mơ đó à..có ai mù mới chịu đi ăn với cô…
- Gì? À mà nè. Anh nói zỹ chứ mấy ngày nay ai đi ăn với tôi zậy hok bik…hơ hơ thằng mù nào á….kakaka….
- Cô..cô…dc lắm…
Hạo Tức đỏ mặt, còn Hân với Chí thì ngồi nhìn 2 ng` mà cười từ nãy giờ. Đến nhà hàng, 4 đứa nó bước vào mà ai cũng phải nhìn vì trông tụi nó rất ư là kute và rất hợp đôi. Sau khi chọn song món ăn
- 2 đứa nghe đến chuyến đi ngày mai chưa?_ Chí hỏi
- Dạ rồi!_ Hân với giọng nói ấm áp
- Thanh! Mai cô đi chung với tui đó!_ Minh Hạo vẻ như ra lệnh
- Ơ.. anh nì ngộ nhờ…Mất mới ji` tui hok đi với lớp tui mà đi với anh_ nó ngạc nhiên
- Tôi hok bik làm sao thì làm ngày mai cô phải đi với tôi OK! Tôi cần osin theo cùng..hhehehe…_ Hạo cười nham nhở
- Anh…anh…wá đán wá nha….hứ…sợ ji` anh chứ..đi thì đi…_ Nó tức
- Thanh nè! Mai mình đi chung với cậu nha._ Hân xin đi cùng
- Bồ chịu đi chung với mình thiệt hả? À wên…zo có ai kia nên mới chịu đi chung với tui đây_ nó nhìn Hân zò xét
- Uhm! Đúng đó Hân đi cùng với Thanh đi. Có Chí đi nữa mà…hihihi_ Minh Hạo rủ Hân
- 2 ng` này…_ Chí và Hân đồng thanh, chuyện này khiến 2 ng` càng đỏ mặt thêm
Ăn xong, ra về thì Chí đón taxi đưa Hân về, còn nó thì về với anh. Trên đường về nhà nó hỏi Hạo 1 câu khiến anh đỏ cả mặt ấp úng hok bik trả lời
- Tui hỏi anh câu này nhá! Hồi nảy rủ tui đi là có ý ji` nói thiệt đi…kekeke…_ Lúc này hok mún nói thôi chứ nói ra thì trông cái mặt nó nham nhở dễ sợ lun.
- ơ…sao..cô..cô hỏi tui chuyện đó…ý ji` là ý ji`….tui..tui…cần osin đi theo thui mờ…..
- hahahaha….tui nói giỡn tý thôi mà đỏ mặt rồi kìa….._ nó cười trên vẻ mặt đau khổ của anh
Nói vậy thôi chứ ai bik dc trong lòng nó rất mún nghe câu trả lời thật sự của anh cơ. Nó ko bik từ khi nào mà hình ảnh của anh đã hiện rỏ trong lòng. Nó cảm thấy rất vui khi dc ở bên anh và ko bik anh cũng có cùng tâm trạng giống nó hay ko, hay chỉ xem nó thật sự như 1 con nhỏ osin. Nghĩ đến đó thì nó bùn hẳn ra. Về đến nhà nó đi thẳng lên phòng, vào phòng tắm liền. Tắm xong nó mới bik là wên lấy đồ, wuấn cái khăn nó đi ra tủ wuần áo. Bổng nó thấy cái chăn trên giường động đậy. Nó từ từ tiến lại dở ra xem thì thấy nguyên 1 con chuột to đùng, trời xui đất khiến sao nó cũng sợ chuột nên thế là nó la mún bể cái nhà….á…aaaaaaaaaaaaaaaaaaa…………..aaaa aaaaa……….Minh Hạo đang trong phòng nghe tiếng la của nó vội chạy wa phòng nó, thì thấy nó đang chỉ tay lên giưòng, nhìn thấy con chuột anh vội wơ lấy cây chổi hất nó xuống. Xui cái hất đâu hok trúng trúng nay chân nó, nó nhảy tưng tưng lên vừa nhảy vừa la. Con chuột chạy mất tiu, để lại chiến trường bây giờ là nó và anh. Hok bik sao mà trong khi nhảy cái khăn nó rớt xuống hồi nào mà nó hok hay bik. Thế là cái ji` hok nên thấy Hạo đã thấy hết trơn…Anh bị đứng ng` 1 lúc rồi vội wa ra sau lưng…
- Cô …cô…cô…mặc….mặc….đồ..zô..kìa� ��??._ Anh nói hok ra tiếng
- Á!_ Nó hét lên và nhìn xuống thì….
- Tôi tôi về phòng đây_ anh đỏ mặt bước ra
Nó thì vội chạy vào nhà tắm đóng cữa lại….” Trời..ơi…zậy là sao hả trời. Chết mất đi thôi. Hic…làm sao mà để anh ta thấy hết trơn zầy nè. Tiu rồi trời ơi…..aaa…..huhuhu….” Nó ngồi than 1 buổi trong buồng tắm mới chịu ra. Đi tới đi lui trong phòng nó cũng wuyết định đi wa phòng anh để hỏi rõ. Nó wên hok gõ cửa mà mở xong vào. Ai ngờ anh cũng đang thay đồ chuẩn bị mặt đồ vô thì thấy nó vào. Thế là cái ji` lộ ra thì nó đã thấy hết. Giống nó hồi nãy wá đi mất.
- Aaaaaaaaaaa! _ Nó hét lên vội che mặt lại
- Cô …cô vào phòng tui sao hok gõ cửa hả?_ Anh wát lên vội mặc đồ vào
- Anh mặc đồ lẹ đi.Xin lỗi… Tui tui có chuyện mún hỏi anh nên nên tôi gấp wá wên gõ cữa._ Nó nói mà run run
- Xong rồi đó cô mún nói ji` nói đi._ mặt anh nhăn lại vì tức giận
- Tôi …tôi… mún hỏi anh ….là…là…chuynệ..hồi nảy….anh….anh……
- Anh thấy dc bao nhiu % của tui chứ ji`
-hok.. à…mà… ừa đúng rồi. sao anh bik tui định nói cái chuyện đó?
- Thì chhuyện hồi nãy chỉ có chuyện đó thui chứ ji`. Nói cho cô bik là 100%
- HẢ????????? Anh..anh nói thiệt đó hả????????Aaaaaa bắt đền anh đó ……huhuhuhu….._ nó mếu máo lao tới đập anh túi bụi
- ui za…cô làm cái ji` zậy…tui nói chưa hết mà….100% hok thấy ji` hết
- Gì…….?????????Anh anh thiệt hả???
- Ừ ! mệt cô wá. À mà nè còn cô cô cũng đã thấy ji` của tui rồi?
- ờ thì những ji` hok nên thấy thì tui đã thấy rùi….
- Á…nói zậy mà cô còn nham hiễm hơn tui nữa đó hỡ ……
- Anh nói đàn wàn lại nha. Tui nói nhầm chứ bộ. Cái ji` hok nên thấy thì tui hok có thấy…hứ….tui zìa phòng đây
Nói xong nó bước về phòng. Chuyện xãy ra nãy giờ nó và anh cà 2 cũng hok ngờ đến. 2 ng` trước khi ngủ đều nở 1 nụ cười trên môi. Thế là 1 ngày nữa trôi wa. Thời gian trôi wa nhanh thật mới đây mà nó ở nhà anh cũng gần 1 tháng rồi………..Sáng hôm sau. Chuyến đi đã chuẩn bị bắt đầu. Xe chở các học sinh đỗ đầy sân trường. Nó và Hân vừa tìm ra dc chiếc xe của Minh Hạo. Leo lên xe thì chỉ còn 2 ghế, 1 ghế gần Hạo và 1 ghế gần Chí. Đúng thật là 2 ng` này có âm mưu từ trước rồi. Hân hok cần ai nói liền bước đến ngay chổ của Chí và ngồi cạnh anh. 2 ng` này có vẻ càng ngày càng thân thiết nhau hơn. Còn nó, nó bứoc đến chỗ anh, lúc này Hạo đang ngồi gần cửa sổ
- Anh nhường tui ngồi gần cữa sổ dc hok?_ Nó nhỏ nhẹ hỏi anh
- ngồi đâu mà chả dc sao cô lộn xộn thế.
- Tôi tôi bị say xe mà. Làm ơn đi_ nó năn nỉ anh
- Thôi dc rồi. Cô zô đi_ Hạo ngồi xít ra ngoài, cho nó chen vào.
Nó vừa vào thì bổng xe chạy khiến nó mất thăng bằng ngã ra phía sau ngồi lên người anh. 2 Ng` đều hết hồn và đỏ mặt vì nguyên chiếc xe đều dồn mắt về phía nó mà. Trên đường đi nó bị say xe nên trông nó rất xanh xao và mệt.
- Thanh! Cậu có sao hok? Trông mặt cậu tái mét rùi kìa._ Hân way lại sau hỏi con bạn
- Chắc hok sao đâu do mình bị say xe đó._ nó íu ớt trả lời
- Anh Hạo nè em nói nhỏ cái này nhé sát lại đây
- Ji` nữa đây_ Hạo chồm lên sát tai vào
- Anh có thể nắm tay nó hok? Làm zậy sẽ khiến nó wên cái chuyện say xe._ Hân nói nhỏ
- Cái ji`_ Hạo hét lên
- Trời ơi anh làm ji` hét lên thế. Làm ji` mà ghê zạ. Giúp ng` thoy mà. Đi mà trông nó tội chưa kìa._ Hân năn nĩ
Minh Hạo từ từ đưa tay wa nắm lấy tay nó. Nó giậc mình way wa, thì thấy anh đang vờ nhắm mắt. Quay sang nhìn Hân thì thấy con bạn cười, bik ngay là ý đồ của Hân mà. Nhưng công nhận cũng hay thật zo nó cứ suy nghĩ về chuyện anh nắm tay nó mà nó wên hẳn việc say xe đi. 1 hồi mệt mỏi nó ngủ thiếp đi và dựa vào vai anh. Anh lúc này mới mở mắt ra, nhìn nó nở 1 nụ cười. Sau 4h đi xe cũng đến nơi…
- Này cô hok định zậy để xuống xe hả tới nơi rồi._ Hạo gọi nó zậy
- Thanh ơi cậu zậy đi tới rồi nè_ Tới Hân gọi nó mới tình giấc
Nó từ từ xuống xe, hành lí nó thì Hân đã xách phụ. Nhìn xung wanh thấy ai củng uể oải cả, ngồi hơn 4 tiếng đồng hồ trên xe mà biểu. Nhưng hình như trên xe hok ai bị say xe cả chỉ có mổi mình nó là bị thôi. Trông nó lúc này rất mệt thấy rõ lun. Nó đi được mấy bước thì bổng ngất đi, trước lúc ngất nó nghe thấy tiếng anh rất gần bên tai. Một hồi sau nó tỉnh lại thì thấy đang nằm trong lều. Ngồi zậy bước ra ngoài thì trời cũng gần tối thấy mọi ng` đang ngồi way wần bênh đống lửa.
- A! Cậu tỉnh rồi hả? Hết mệt chưa? Lại đây ngồi nè!_ Hân gọi
- Uhm! Mình cũng khỏe rồi. Ủa Hạo đâu sao hok thấy anh ấy?_ Nó nhìn xung wanh
- Em hok nhớ ji` à? Lúc em ngất Minh Hạo đã đỡ em đấy. Cậu ấy còn cõng em trên lưng suốt 1 buổi cho tới lúc tìm dc nơi nay cắm trại đấy. Chắc do mệt wá nên cậu ấy nghỉ trong lều rồi._ Chí nói
- Uhm! Đúng rồi bồ zô xem cậu ấy sao đi._ Hân 1 2 bắt nó vào xem Hạo ra sao
Nó bước vào lều thì thấy anh đang nằm ngủ trông có vẻ rất mệt và ng` anh ra rất nhìu mồ hôi. Nó lấy chiếc khăn nhúng nước rồi tiến lại ngồi gần để lau mặt cho anh. Hạo tỉnh lại thấy nó
- Cô cô làm ji` ở đây?_ Hạo hỏi
- Xem anh sống chết ra sao chứ ji`. Nghe nói anh cõng tôi suốt wãng đường khi tôi ngất phải hok? Thấy zậy chứ coi bộ anh cũng tốt wa hen.
- Hứ… Tôi tốt đó giờ rồi giờ mới bik hả? có mụn wá hok zậy? Mà cô dô đây để chọc tức tôi thôi đó hả?
- hok.. Tôi chỉ mún cảm ơn anh thôi. Anh zậy rồi thì ra ngoài ăn chút j` đi mọi ng` đang đợi kìa.
- A…_ Hạo chuẩn bị đứng zậy thì thấy chân đau nhói
- Anh sao zậy? đau ở đâu hả?_ nó giậc mình hỏi
- Chân tôi đau wá! Chắc hồi nãy do cõng cô nặng wá nên giờ bị zậy chứ ji`.
- Ai bắt anh cõng đâu…thôi để tôi đỡ anh ra
Nó đỡ Hạo ra khỏi liều. Tới chỗ Hân và Chí đang ngồi. 4 ng` sáp lại bắt đầu ăn uống trò chuyện mãi cho tới khuya. Kể đủ thứ chuyện…nhất là chuyện ma….Lâu lâu Hạo way sang hù nó khiến nó giậc mình la toán lên làm ai nhìn nó cũng cười wá trời. Sau một hồi mệt mỏi tụi nó cũng phải đi ngủ nên ai về lều nấy. Nó ngủ chung với Hân và mấy ng` chị cùng lớp với Hạo.( hok có Ly đâu nhá, Ly nằm liều khác goy` ^_^) . Giấc ngủ tối nay có lẽ nó phải rán mà lấy sức để chóng chọng với những chuyện sắp xãy ra với nó.
Một ngày mới lại bắt đầu. Hai người hôm nay đến trường mà tâm trạng có phần thoải mái hơn. Vừa đến trường nó đã thấy Hân đang bước vào, nó vội xuống xe…
-Ê, Hân! Hihihi….Đợi mình đi với_ nó gọi
- Ừa! Bồ mới đến à? Tâm trạng sao rồi? còn bùn nữa hok?_ Hân ân cần hỏi nó
- Uhm! Hj` …cũng đỡ rùi hok sao hết….À còn chuyện này! Bồ với anh Chí sao rồi? nghe nói hôm wa 2 ng` hẹn nhau đi chơi mà phải hok?
- Ơ sao cậu bik?_ Hân ngạc nhiên
- Hehehe….mình đây chuyện ji` mà hok bik…
- Cái cậu này… ờ thì cũng bình thường thôi…tại do hôm wa là lần hẹn đầu tiên, 2 đứa mình còn ngại nên cũng ít nói thành ra toàn nhìn nhau mà cười thôi. Nhưng…
- Nhưng nhiu đó thôi cũng đủ hạnh phúc chứ ji`…kakakaka
- Á! Cái cậu này…chưa nói mà bik rồi à….
- Trời! hok bik thì làm sao mang tiếng bạn thân đúng hok..hihihi….thôi đến lớp rồi bớt tám y..
Nó và Hân bước vào chổ. Thấy mấy đứa bạn xôn xao bàn tán chuyện ji` đó thì 2 đứa mới tiến lại hỏi
- Nè! Có chuyện ji` thế?_ Nó hỏi
- Ủa cậu chưa bik tin ji` à?_ Vi lên tiếng( bạn cùng lớp với nó ý. Mách nhỏ ý bạn bik nhá Vi là em họ của Ly đấy. Trông cô bạn cũng dễ thương lắm ^_^)
- Tin ji` là tin ji`?_ Hân chen vào
- Mai trường mình tổ chức đi cắm trại trên núi á để mừng ngày thành lập trường._ Vi nói tiếp
- Hả? Cái ji`? ngày mai rồi à? Sao nhanh zậy làm sao mà chuẩn bị kịp_ nó và Hân đua nhau hét lên
- Bởi zậy tụi này đang bàn tính cho ngày mai nè._ 1 đứa khác lên tiếng
Rồi 2 đứa nó cũng gia nhập vào và góp ý kiến cho chuyến đi ngày mai, cho đến khi vào lớp tụi nó mới chịu giải tán. Hôm nay thầy cô cũng hok dạy ji` nhìu vì để thời gian hướng dẫn cho học sinh chuyến đi ngày mai. Tan học, nó và Hân đang đi ra cổng thì xe của Hạo chạy đến, trong xe còn có Chí nữa
- Hai cô vào xe đi còn đứng nhìn ji` nữa?_ Minh Hạo nói
- Ơ! Sao lại có Chí nữa? Chuẩn bị đi đâu hả?_ nó hỏi sau khi bước lên xe
- Thì đi ăn chứ đi đâu. Rủ đông đông cho vui chứ ngày nào tui cũng ăn với cô chắc chết._ Hạo chọc nó
- A cái anh này…có ng` mún đi ăn với tôi còn hok dc nữa chứ ở đó mà anh làm giá…hứ…_ nó liếc anh
- Xí..cô mơ đó à..có ai mù mới chịu đi ăn với cô…
- Gì? À mà nè. Anh nói zỹ chứ mấy ngày nay ai đi ăn với tôi zậy hok bik…hơ hơ thằng mù nào á….kakaka….
- Cô..cô…dc lắm…
Hạo Tức đỏ mặt, còn Hân với Chí thì ngồi nhìn 2 ng` mà cười từ nãy giờ. Đến nhà hàng, 4 đứa nó bước vào mà ai cũng phải nhìn vì trông tụi nó rất ư là kute và rất hợp đôi. Sau khi chọn song món ăn
- 2 đứa nghe đến chuyến đi ngày mai chưa?_ Chí hỏi
- Dạ rồi!_ Hân với giọng nói ấm áp
- Thanh! Mai cô đi chung với tui đó!_ Minh Hạo vẻ như ra lệnh
- Ơ.. anh nì ngộ nhờ…Mất mới ji` tui hok đi với lớp tui mà đi với anh_ nó ngạc nhiên
- Tôi hok bik làm sao thì làm ngày mai cô phải đi với tôi OK! Tôi cần osin theo cùng..hhehehe…_ Hạo cười nham nhở
- Anh…anh…wá đán wá nha….hứ…sợ ji` anh chứ..đi thì đi…_ Nó tức
- Thanh nè! Mai mình đi chung với cậu nha._ Hân xin đi cùng
- Bồ chịu đi chung với mình thiệt hả? À wên…zo có ai kia nên mới chịu đi chung với tui đây_ nó nhìn Hân zò xét
- Uhm! Đúng đó Hân đi cùng với Thanh đi. Có Chí đi nữa mà…hihihi_ Minh Hạo rủ Hân
- 2 ng` này…_ Chí và Hân đồng thanh, chuyện này khiến 2 ng` càng đỏ mặt thêm
Ăn xong, ra về thì Chí đón taxi đưa Hân về, còn nó thì về với anh. Trên đường về nhà nó hỏi Hạo 1 câu khiến anh đỏ cả mặt ấp úng hok bik trả lời
- Tui hỏi anh câu này nhá! Hồi nảy rủ tui đi là có ý ji` nói thiệt đi…kekeke…_ Lúc này hok mún nói thôi chứ nói ra thì trông cái mặt nó nham nhở dễ sợ lun.
- ơ…sao..cô..cô hỏi tui chuyện đó…ý ji` là ý ji`….tui..tui…cần osin đi theo thui mờ…..
- hahahaha….tui nói giỡn tý thôi mà đỏ mặt rồi kìa….._ nó cười trên vẻ mặt đau khổ của anh
Nói vậy thôi chứ ai bik dc trong lòng nó rất mún nghe câu trả lời thật sự của anh cơ. Nó ko bik từ khi nào mà hình ảnh của anh đã hiện rỏ trong lòng. Nó cảm thấy rất vui khi dc ở bên anh và ko bik anh cũng có cùng tâm trạng giống nó hay ko, hay chỉ xem nó thật sự như 1 con nhỏ osin. Nghĩ đến đó thì nó bùn hẳn ra. Về đến nhà nó đi thẳng lên phòng, vào phòng tắm liền. Tắm xong nó mới bik là wên lấy đồ, wuấn cái khăn nó đi ra tủ wuần áo. Bổng nó thấy cái chăn trên giường động đậy. Nó từ từ tiến lại dở ra xem thì thấy nguyên 1 con chuột to đùng, trời xui đất khiến sao nó cũng sợ chuột nên thế là nó la mún bể cái nhà….á…aaaaaaaaaaaaaaaaaaa…………..aaaa aaaaa……….Minh Hạo đang trong phòng nghe tiếng la của nó vội chạy wa phòng nó, thì thấy nó đang chỉ tay lên giưòng, nhìn thấy con chuột anh vội wơ lấy cây chổi hất nó xuống. Xui cái hất đâu hok trúng trúng nay chân nó, nó nhảy tưng tưng lên vừa nhảy vừa la. Con chuột chạy mất tiu, để lại chiến trường bây giờ là nó và anh. Hok bik sao mà trong khi nhảy cái khăn nó rớt xuống hồi nào mà nó hok hay bik. Thế là cái ji` hok nên thấy Hạo đã thấy hết trơn…Anh bị đứng ng` 1 lúc rồi vội wa ra sau lưng…
- Cô …cô…cô…mặc….mặc….đồ..zô..kìa� �� ��._ Anh nói hok ra tiếng
- Á!_ Nó hét lên và nhìn xuống thì….
- Tôi tôi về phòng đây_ anh đỏ mặt bước ra
Nó thì vội chạy vào nhà tắm đóng cữa lại….” Trời..ơi…zậy là sao hả trời. Chết mất đi thôi. Hic…làm sao mà để anh ta thấy hết trơn zầy nè. Tiu rồi trời ơi…..aaa…..huhuhu….” Nó ngồi than 1 buổi trong buồng tắm mới chịu ra. Đi tới đi lui trong phòng nó cũng wuyết định đi wa phòng anh để hỏi rõ. Nó wên hok gõ cửa mà mở xong vào. Ai ngờ anh cũng đang thay đồ chuẩn bị mặt đồ vô thì thấy nó vào. Thế là cái ji` lộ ra thì nó đã thấy hết. Giống nó hồi nãy wá đi mất.
- Aaaaaaaaaaa! _ Nó hét lên vội che mặt lại
- Cô …cô vào phòng tui sao hok gõ cửa hả?_ Anh wát lên vội mặc đồ vào
- Anh mặc đồ lẹ đi.Xin lỗi… Tui tui có chuyện mún hỏi anh nên nên tôi gấp wá wên gõ cữa._ Nó nói mà run run
- Xong rồi đó cô mún nói ji` nói đi._ mặt anh nhăn lại vì tức giận
- Tôi …tôi… mún hỏi anh ….là…là…chuynệ..hồi nảy….anh….anh……
- Anh thấy dc bao nhiu % của tui chứ ji`
-hok.. à…mà… ừa đúng rồi. sao anh bik tui định nói cái chuyện đó?
- Thì chhuyện hồi nãy chỉ có chuyện đó thui chứ ji`. Nói cho cô bik là 100%
- HẢ????????? Anh..anh nói thiệt đó hả????????Aaaaaa bắt đền anh đó ……huhuhuhu….._ nó mếu máo lao tới đập anh túi bụi
- ui za…cô làm cái ji` zậy…tui nói chưa hết mà….100% hok thấy ji` hết
- Gì…….?????????Anh anh thiệt hả???
- Ừ ! mệt cô wá. À mà nè còn cô cô cũng đã thấy ji` của tui rồi?
- ờ thì những ji` hok nên thấy thì tui đã thấy rùi….
- Á…nói zậy mà cô còn nham hiễm hơn tui nữa đó hỡ ……
- Anh nói đàn wàn lại nha. Tui nói nhầm chứ bộ. Cái ji` hok nên thấy thì tui hok có thấy…hứ….tui zìa phòng đây
Nói xong nó bước về phòng. Chuyện xãy ra nãy giờ nó và anh cà 2 cũng hok ngờ đến. 2 ng` trước khi ngủ đều nở 1 nụ cười trên môi. Thế là 1 ngày nữa trôi wa. Thời gian trôi wa nhanh thật mới đây mà nó ở nhà anh cũng gần 1 tháng rồi………..Sáng hôm sau. Chuyến đi đã chuẩn bị bắt đầu. Xe chở các học sinh đỗ đầy sân trường. Nó và Hân vừa tìm ra dc chiếc xe của Minh Hạo. Leo lên xe thì chỉ còn 2 ghế, 1 ghế gần Hạo và 1 ghế gần Chí. Đúng thật là 2 ng` này có âm mưu từ trước rồi. Hân hok cần ai nói liền bước đến ngay chổ của Chí và ngồi cạnh anh. 2 ng` này có vẻ càng ngày càng thân thiết nhau hơn. Còn nó, nó bứoc đến chỗ anh, lúc này Hạo đang ngồi gần cửa sổ
- Anh nhường tui ngồi gần cữa sổ dc hok?_ Nó nhỏ nhẹ hỏi anh
- ngồi đâu mà chả dc sao cô lộn xộn thế.
- Tôi tôi bị say xe mà. Làm ơn đi_ nó năn nỉ anh
- Thôi dc rồi. Cô zô đi_ Hạo ngồi xít ra ngoài, cho nó chen vào.
Nó vừa vào thì bổng xe chạy khiến nó mất thăng bằng ngã ra phía sau ngồi lên người anh. 2 Ng` đều hết hồn và đỏ mặt vì nguyên chiếc xe đều dồn mắt về phía nó mà. Trên đường đi nó bị say xe nên trông nó rất xanh xao và mệt.
- Thanh! Cậu có sao hok? Trông mặt cậu tái mét rùi kìa._ Hân way lại sau hỏi con bạn
- Chắc hok sao đâu do mình bị say xe đó._ nó íu ớt trả lời
- Anh Hạo nè em nói nhỏ cái này nhé sát lại đây
- Ji` nữa đây_ Hạo chồm lên sát tai vào
- Anh có thể nắm tay nó hok? Làm zậy sẽ khiến nó wên cái chuyện say xe._ Hân nói nhỏ
- Cái ji`_ Hạo hét lên
- Trời ơi anh làm ji` hét lên thế. Làm ji` mà ghê zạ. Giúp ng` thoy mà. Đi mà trông nó tội chưa kìa._ Hân năn nĩ
Minh Hạo từ từ đưa tay wa nắm lấy tay nó. Nó giậc mình way wa, thì thấy anh đang vờ nhắm mắt. Quay sang nhìn Hân thì thấy con bạn cười, bik ngay là ý đồ của Hân mà. Nhưng công nhận cũng hay thật zo nó cứ suy nghĩ về chuyện anh nắm tay nó mà nó wên hẳn việc say xe đi. 1 hồi mệt mỏi nó ngủ thiếp đi và dựa vào vai anh. Anh lúc này mới mở mắt ra, nhìn nó nở 1 nụ cười. Sau 4h đi xe cũng đến nơi…
- Này cô hok định zậy để xuống xe hả tới nơi rồi._ Hạo gọi nó zậy
- Thanh ơi cậu zậy đi tới rồi nè_ Tới Hân gọi nó mới tình giấc
Nó từ từ xuống xe, hành lí nó thì Hân đã xách phụ. Nhìn xung wanh thấy ai củng uể oải cả, ngồi hơn 4 tiếng đồng hồ trên xe mà biểu. Nhưng hình như trên xe hok ai bị say xe cả chỉ có mổi mình nó là bị thôi. Trông nó lúc này rất mệt thấy rõ lun. Nó đi được mấy bước thì bổng ngất đi, trước lúc ngất nó nghe thấy tiếng anh rất gần bên tai. Một hồi sau nó tỉnh lại thì thấy đang nằm trong lều. Ngồi zậy bước ra ngoài thì trời cũng gần tối thấy mọi ng` đang ngồi way wần bênh đống lửa.
- A! Cậu tỉnh rồi hả? Hết mệt chưa? Lại đây ngồi nè!_ Hân gọi
- Uhm! Mình cũng khỏe rồi. Ủa Hạo đâu sao hok thấy anh ấy?_ Nó nhìn xung wanh
- Em hok nhớ ji` à? Lúc em ngất Minh Hạo đã đỡ em đấy. Cậu ấy còn cõng em trên lưng suốt 1 buổi cho tới lúc tìm dc nơi nay cắm trại đấy. Chắc do mệt wá nên cậu ấy nghỉ trong lều rồi._ Chí nói
- Uhm! Đúng rồi bồ zô xem cậu ấy sao đi._ Hân 1 2 bắt nó vào xem Hạo ra sao
Nó bước vào lều thì thấy anh đang nằm ngủ trông có vẻ rất mệt và ng` anh ra rất nhìu mồ hôi. Nó lấy chiếc khăn nhúng nước rồi tiến lại ngồi gần để lau mặt cho anh. Hạo tỉnh lại thấy nó
- Cô cô làm ji` ở đây?_ Hạo hỏi
- Xem anh sống chết ra sao chứ ji`. Nghe nói anh cõng tôi suốt wãng đường khi tôi ngất phải hok? Thấy zậy chứ coi bộ anh cũng tốt wa hen.
- Hứ… Tôi tốt đó giờ rồi giờ mới bik hả? có mụn wá hok zậy? Mà cô dô đây để chọc tức tôi thôi đó hả?
- hok.. Tôi chỉ mún cảm ơn anh thôi. Anh zậy rồi thì ra ngoài ăn chút j` đi mọi ng` đang đợi kìa.
- A…_ Hạo chuẩn bị đứng zậy thì thấy chân đau nhói
- Anh sao zậy? đau ở đâu hả?_ nó giậc mình hỏi
- Chân tôi đau wá! Chắc hồi nãy do cõng cô nặng wá nên giờ bị zậy chứ ji`.
- Ai bắt anh cõng đâu…thôi để tôi đỡ anh ra
Nó đỡ Hạo ra khỏi liều. Tới chỗ Hân và Chí đang ngồi. 4 ng` sáp lại bắt đầu ăn uống trò chuyện mãi cho tới khuya. Kể đủ thứ chuyện…nhất là chuyện ma….Lâu lâu Hạo way sang hù nó khiến nó giậc mình la toán lên làm ai nhìn nó cũng cười wá trời. Sau một hồi mệt mỏi tụi nó cũng phải đi ngủ nên ai về lều nấy. Nó ngủ chung với Hân và mấy ng` chị cùng lớp với Hạo.( hok có Ly đâu nhá, Ly nằm liều khác goy` ^_^) . Giấc ngủ tối nay có lẽ nó phải rán mà lấy sức để chóng chọng với những chuyện sắp xãy ra với nó.