chap 7
Cạnh hồ…..
Gui ngồi đó bứt cỏ và trề môi nói:
-tên đáng gét!! Dám gọi mình là nhóc con!! Ai them làm nhóc con của hắn chứ!! Gét get!! Đã vậy còn khiến mình bị đánh nữa!! đáng gét!!
-đáng gét thế cơ àk??
Một giọng nói vang lên bên cạnh. Gui giật mình quay qua đó là wangzi. Gui liếc một cái rồi đứng dậy nhưng đã bị wangzi nắm chặt tay kéo xuống:
-ngồi xuống đã. Anh mún nói chuyện w e!!
-ai anh e w anh.
-cho anh hỏi. có phải e bị mất trí nhớ đúng không??
Gui ngạc nhiên:
-sao anh biết!! phải tui bị mất trí nhớ về 1 người nào đó mà ông không cho tui biết!!
-thế e có mún gặp và nhớ lại người đó không??
-tức nhiên!!
Rồi cả 2 im lặng. gui quay sang hỏi:
-tại sao hồi trưa anh lại biết chỗ tui trốn??
Wangzi mỉm cười:
-hồi trước có 1 con nhóc cũng thường hay ra đó ngồi khóc. Anh iu con nhóc đó lắm!! mà nó đâu có biết!!
-thế ra anh đã biết iu ngay từ nhỏ àk??
Gui cười nham hiểm. wangzi không tl màk cười trừ. Tối đó, 2 người nc w nhau gần cả đêm. Và cũng kể từ đó 2 người trở nên thân thiết hơn.
Sáng………
Trời vừa mới sáng, quản gia vừa mới dậy thì đã nghe tiếng bóp kèn xe inh ỏi. ông vội chạy ra mở cữa. là xiao xun.
-lão gia của ông mời tôi đến đây ỡ chung w thiếu gia đễ sau này dễ sống chung w nhau. Thiếu gia đâu??
-thiếu gia vẩn còn ngủ ạ!!
-Ông xách đồ lên phòng, dọn sạch sẽ phòng và phải có mùi hoa hồng cho tôi!! Ok!! Tôi sẽ đi kêu wangzi. [láo lếu ]
Rồi xiao búng tay 1 cái, mấy chục tên người hầu bước vào mỗi thằng khiêng cả chục cái vali to đùng. [khoe của đêý màk ]. Còn cô thỳ chạy một mạch lên phòng wangzi. Vừa mở cửa bước vào thì xiao thấy wangzi đang nằm ngủ w gương mặt rất baby. Xiao từ từ tiến đến và ngồi xuống bên cạnh giường nhìn wangzi ngủ. rồi từ từ xiao đưa sát mặt mình vào cành tay của wangzi và nằm lên đó . “cạch”
-thiếu gia dậy thôi!!
Gui vừa mở cữa thỳ bất ngờ w cảnh tượng đó. Gui bùn bã và nói:
-xloi đã làm phiền.
Xiao ngồi bật dậy nhìn gui và trợn to mắt rồi bước ra:
-à!! Thỳ ra là mày!! Thỳ ra mày là người hầu ở đây à??
Gui không nói gi. Xiao nhìn từ trên xuống dưới:
-người hầu màk bày đặt đòi wen thiếu gia. Nói trước wangzi chỉ vui wa đường w mày thôi. đừng có mơ!!
Gui bắt đầu rưng rưng:
-xloi đã làm phiền!! nếu thiếu gia dậy làm phiền tiễu thư mời thiếu gia xuống dùng bữa.
-khoan!!
Xiao khoanh tay lại mặt gian xảo:
-đâu đi nhanh thế được!! lần trước mày làm tao quê trước mặt cả trường!! tao chưa tính sổ w mày. Mày biết tao là ai. Là tiễu thư xiao xun đếy. tao mún cái j cũng phải có.
Gui im lặng. [tội nghiệp wá ] xiao xun giơ tay lên tính tát cho gui 1 cái nhưng đã bị wangzi nắm tay lại và nói:
-cấm cô động vào người con gái của tôi!!
Rồi gui bỏ chạy. xiao xun rút tay ra và gian xảo nói:
-anh nên nhớ. Gia đình anh đang trông chờ vào gia đình tôi đấy.
Rồi thay đổi sắc mặt:
-xuống ăn sáng thôi ck.
Rồi xiao kéo wangzi đi mặc cho wangzi rất gét nhưng không thể nào chống cự dc.[hux. Wanggui tội wá ]
Ngồi vào bàn, xiao giả vờ hiền lành gấp 1 miếng đồ ăn:
-a!! ck há miệng ra nào!!
Wangzi không nói gì. Anh nhìn gui, thấy gui rất bùn. Xiao cũng đủ thông minh để biết. xiao búng tay gọi quản gia.
-tôi mún có 1 người hầu riêng.
-vâng ạ!! Thế tiểu thư chọn ai ạ!!
Xiao chỉ vào gui:
-tôi chọn cô ta!!
-nhưng….đó là người hầu riêng của thiếu gia ạ!!
Xiao nhìn wangzi w ánh mắt đáng iu. Wangzi không thể làm gì hơn được. wangzi chỉ nói:
-tùy cô!
Rồi bỏ đi. gui nhìn theo mà hoàn toàn bất ngờ. còn xiao thì cười thầm trong bụng “mày sẽ chết con ạ!”
>>> hết rồi phù!! Chờ chap 8 nhé!!