Trên đường họ trở về Reidan, sự khác biệt về sức mạnh giữa quân đội Reidan và quân đội phía Bắc có thể thấy được rõ ràng trong quá trình diễu hành. Lính Reidan không hề bị thở gấp chút nào, trong khi lính miền Bắc lại mệt mỏi và có thể gục ngã bất cứ lúc nào.
Cũng có thể vì quân đội miền Bắc đã hy sinh quá nhiều trong trận chiến nên họ bị kiệt sức vì suy yếu tinh thần phải chăng?
Không phải.
Mà đó là vì sự khác biệt về các chỉ số cơ bản. Quân đội phía Bắc được coi là một trong những đội quân giỏi nhất ở Vương Quốc Vĩnh Hằng, nhưng nó vẫn không thể so sánh được với quân đội của Reidan, những người đã chịu đựng sự huấn luyện địa ngục của Piaro và Asmophel.
Những người lính Reidan không chỉ có cấp, sức mạnh và thể lực cao vượt xa mức trung bình. Mà khả năng thích nghi với địa hình của họ cũng cao đến mức khó có thể coi họ là lính được.
“Mình muốn sao chép được phương pháp huấn luyện lính của Reidan.”
Trong khi Laden cảm thấy ấn tượng với đội quân Reidan thì Grid nói chuyện với Asmophel đang dẫn đầu đoàn.
“Asmophel này, ông đã phải trải qua một thời gian khó khăn để huấn luyện quân đội rồi. Nhờ nỗ lực của ông mà chúng ta mới có thể giành chiến thắng dễ dàng hơn trong cuộc chiến này.”
“Ngài đánh giá tôi quá cao rồi, Thưa Chúa Công. Hơn nữa, việc huấn luyện quân đội cũng không phải do tôi thực hiện.”
“Không, đó không phải là khen quá lời đâu. Sự khác biệt giữa quân đội Hoàng Gia và quân đội Reidan cũng lớn như trời và đất vậy. Đây là cơ hội đã cho tôi biết được khả năng của ông. Còn Piaro thì sao? Chẳng phải ông ấy thường dành nhiều thời gian trên các cánh đồng sao? Ông giỏi hơn Piaro gấp trăm lần.”
“Chúa Công…!”
Sau khi phục vụ Grid, Asmophel đã ở trong bóng tối mà chưa thể hiện được gì cả. Ông đã sợ rằng mình sẽ không bao giờ được Grid công nhận, nhưng hóa ra điều này là không có căn cứ. Vì Grid đã công nhận những nỗ lực của ông ấy và thừa nhận khả năng của ông.
Asmophel đã rất vui mừng và thốt lên. “Tôi sẽ làm việc chăm chỉ để đạt được mục tiêu của mình trong tương lai!”
“Tốt. Hãy tiếp tục tập trung vào việc huấn luyện quân đội.”
“…Huh?”
Vị trí chính thức của Asmophel là người đứng đầu Đội Kị Sĩ Chơi Đồ Mạnh 2. Trên thực tế, điều đó không có nghĩa là ông phải huấn luyện binh sĩ. Vì Trưởng Đội Kị Sĩ thường sẽ đi thực hiện các nhiệm vụ cấp cao. Giống như trước đó Asmophel đã đóng vai trò nòng cốt trong Đế Quốc Saharan – vương quốc mạnh nhất trên lục địa vậy.
“Ngài muốn mình tiếp tục huấn luyện quân sự trong tương lai sao?”
Hóa ra vấn đề vẫn là do Asmophel đã không thể hiện được gì.
“Nên Chúa Công vẫn chưa nhận thức được kỹ năng của mình.”
Vị trí của ông giờ đã bị hạ xuống chỉ còn như một huấn luyện viên thôi sao? Asmophel cảm thấy lo lắng và thất vọng
Grid hỏi ông, “Nhân tiện thì, ông đã thu được bao nhiêu chiến lợi phẩm vậy?”
“… Quân đội Hoàng Gia đã rơi ra 933 kiếm, 712 ngọn giáo, 250 cung tên, 195 khiên và 141 mảnh giáp.”
“Vậy đã hết rồi sao?”
“Vâng…”
“Tại sao?”
“Hả? Vâng… Chúng là tất cả những món đồ bị lính Hoàng Gia để lại.”
“Có 4.000 người bị tiêu diệt mà nhỉ? Đúng ra phải có ít nhất 4.000 đồ bị rơi chứ phải không?”
“…”
Cũng giống như quái vật và người chơi, các NPC cũng có lúc không rơi vật phẩm khi bị chết. Vậy nên nhiều trường hợp trắng tay cũng là bình thường. Grid cũng nhận thức rõ điều này, nhưng cậu vẫn nghĩ rằng tỉ lệ rơi là quá thấp.
Asmophel im lặng và Grid hỏi Lauel.
“Lauel, chúng ta sẽ nhận được bao nhiêu tiền vậy? Cậu đã nói rằng chúng ta có thể ngồi trên một đống tiền nếu chúng ta lấy chiến lợi phẩm cơ mà? Nhưng đây là gì? Hay là kỳ vọng của tôi cao quá?”
“Có tổng cộng 2.090 thiết bị cấp 130 hạng Thường. 141 áo giáp hạng Thường. Nếu tôi tính toán nó ở mức giá tối thiểu thì đó là khoản lãi 25.000 vàng … Sớm hay muộn, anh cũng sẽ trở thành chủ sở hữu một tòa nhà nên anh thấy coi thường số tiền này sao? “
“Ặc?”
25.000 vàng là khoảng 100 triệu. Lợi nhuận kiếm được từ nửa ngày chiến đấu là rất lớn.
“Làm thế nào mà có thể kiếm được nhiều tiền như vậy?”
“Vũ khí cấp 130 hạng Thường có giá ít nhất 10 vàng, trong khi áo giáp là 30 vàng. Anh không thể bỏ qua số lượng được. Và nếu như anh nấu chảy tất cả và sử dụng nó làm nguyên liệu để chế tạo các trang bị khác thì anh còn sẽ có thể kiếm được lợi nhuận lớn hơn.”
“… Chiến tranh là một điều tốt.”
“Đúng vậy. Nếu tận dụng chiến tranh, anh không chỉ có thể thu được chiến lợi phẩm, mà anh cũng có thể thành lập ra một doanh nghiệp logistic cung cấp các trang bị nữa. Nó sẽ rất có lợi cho nền kinh tế. Đó là lý do tại sao Đế Quốc đã liên tục gây chiến trong hàng trăm năm.”
“Vậy chúng ta có nên chiến tranh mỗi ngày kể từ giờ không?”
“Nó có dễ không vậy? Chà, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng Reidan là một lãnh thổ được tối ưu hóa để làm một căn cứ cho chiến tranh. Đó là sa mạc ở khắp mọi nơi và quái vật xuất hiện với số lượng lớn. Chúng ta cũng có thể sản xuất ra một lượng lớn thực phẩm nhờ Piaro. Nó sẽ hữu ích khi có chiến tranh.”
“Piaro …”
Khuôn mặt Grid méo mó khi nghe cái tên đó. Một người có vai trò chỉ huy đã không tham gia vào cuộc chiến này. Thật là tai tiếng khi cậu nghĩ kỹ về nó.
“Tại sao ông ta lại đến Núi Altes ngay trước khi có chiến tranh chứ? Ông ta lấy cớ là để huấn luyện một người lính. Khả năng căn thời gian của ông ta thực sự tuyệt vời đấy.”
Piaro thực ra không chỉ đã đập tan được cánh quân do Hurent chỉ đạo để tấn công vào phía sau. Ông ấy thậm chí còn thu được 850 nông dân mới … À không, ông ta đã bắt được các tù nhân về mới đúng. Piaro có thể nói là người có thành tích tốt nhất trong trận chiến này, vậy nhưng Grid đã không biết điều đó.
“Chúa Công …! Chúa Công!”
Màn đêm trên sa mạc lạnh lẽo buông xuống. Có một người thuộc dòng dõi quý tộc đã chết mà không kịp để lại di chúc.
Chucksley ôm xác chết Hoàng Tử Ren và nước mắt anh chảy xuống. Biểu cảm của Aslan trông có vẻ nhân từ khi hắn ta nhìn Chucksley.
“Ngài Chucksley, ta đã yên tâm về lòng trung thành của ngài với Hoàng Gia. Nào, hãy nắm lấy tay ta. Hãy phục vụ ta cho đến ngày ta chết.”
“…”
Chucksley không có bất kỳ tình cảm đặc biệt nào với Hoàng Tử Ren cả. Anh cũng tôn kính tất cả các Hoàng Tộc. Nhưng lúc này, anh cảm thấy một sự thù địch với Aslan. Sự tàn ác của hắn ta khi khi giết anh trai mình không chớp mắt đã khiến Chucksley phẫn nộ.
“Hắn ta thật đáng sợ!”
Nhưng giá trị của sự tồn tại của Chucksley đã giảm. Giờ anh cảm thấy bất lực vì đã không thể bảo vệ Hoàng Tử Ren. Chucksley nuốt nỗi sợ hãi, tức giận và tuyệt vọng vào và anh cúi chào Aslan.
“…Tôi sẽ theo ngài.”
Đây là nhiệm vụ của anh ấy. Bất kể Aslan có là ai đi nữa thì Chucksley phải theo anh ta vì anh đã thề phục vụ Hoàng Tộc của Vương Quốc Vĩnh Hằng.
Nhưng.
“Một người bị mù quáng bởi ngai vàng và mượn sức mạnh vương quốc khác để giết anh trai mình, tôi sẽ không thể trung thành với ngài được.”
Chucksley sẽ chỉ thực hiện nhiệm vụ của mình thôi. Sự trung thành nhiệt tình đối với gia đình Hoàng Gia của anh đã nguội lạnh. Tuy nhiên, Hoàng Tử Aslan đã không nhận thức được những suy nghĩ bên trong của Chucksley và rất vui.
“Hôm nay là một ngày vui.”
Hoàng Tử Aslan là người được định sẵn không thể trở thành vua vì hắn ta được sinh ra muộn hơn 2 năm so với Hoàng Tử Ren. Hắn đã luôn nguyền rủa số phận của mình. Hắn rất ghét cuộc sống mục nát của mình khi làm một Hoàng Tử mà không thể được làm vua. Nhưng giờ đây số phận của hắn đã thay đổi nhờ sự ngu ngốc của Hoàng Tử Ren.
“Còn giờ thì quay về đã. Ta sẽ lo hậu sự cho anh trai đã bị Công Tước Grid giết chết.”
Ngày 10 tháng 2 năm 406 của Vương Quốc Vĩnh Hằng.
Hoàng Tử Đệ Nhất Ren đã bắt đầu một cuộc xâm lược Reidan chỉ với một đội quân 7.000 người.
Ngày 17 tháng 2 năm 406 của Vương Quốc Vĩnh Hằng.
Vua thứ 13 Wiesbaden qua đời và Hoàng Tử Đệ Nhị Aslan trở thành vua.
Ngày 21 tháng 2 năm 406 của Vương Quốc Vĩnh Hằng.
Vua thứ 14 Aslan tuyên bố tại một cuộc họp.
“Công Tước Grid dù đã giết chết hoàng tử, nhưng anh ta không có tội. Lí do là Hoàng Tử Ren đã quên đi công trạng của Công Tước Grid và xâm chiếm Reidan mà không có bất kỳ lời biện minh nào. Anh ấy rõ ràng đã sai và Công Tước Grid chỉ tự bảo vệ mình. “
Nhờ đó mà Grid mặc dù bị buộc tội giết chết Hoàng Tử Ren nhưng cậu vẫn có thể duy trì vị trí của mình và sống một cuộc sống không khác gì trước đây. Vị trí của cậu là một trong những Lãnh Chúa vĩ đại của Vương Quốc Vĩnh Hằng vẫn vững chắc.
Nhưng đó lại không phải là những gì Lauel mong muốn.
“Ở kế hoạch ban đầu của mình, vị trí của Grid đáng ra giờ đã vượt ra ngoài Hoàng Gia rồi.”
Lauel định lợi dụng Hoàng Tử Ren. Tuy nhiên, tất cả các kế hoạch của cậu ta đều đã vô dụng sau khi có người giết Hoàng Tử Ren. Thủ phạm đã giết Hoàng Tử Ren là ai? Lauel tin chắc rằng đó là Vua Aslan. Nhưng giờ nó không phải là một vấn đề mà cậu có thể vạch trần ra được. Cậu không có bằng chứng chính xác và không có lý do nào để làm điều đó. Vì Vua Aslan đã thể hiện sự ưu ái đối với Grid.
‘Tài giỏi.’
Bằng cách hành động như vậy, hắn ta đã ngăn cản Grid bành trướng và đồng thời tạo nên được tình bạn với Grid. Ngoài ra, nhà Vua đã hợp tác với Đế Quốc và có thể mở rộng sức mạnh kinh tế và quân sự của mình.
Sau khi Aslan lên ngôi Vua, vương quốc đã có thái độ hợp tác rõ ràng với Đế Quốc ngay. Điều này chứng tỏ rằng Hoàng Tộc Đế Quốc là người đứng sau Aslan. Aslan sẽ có thể thiết lập nền tảng của mình nhờ vào Đế Quốc, trong khi Đế Quốc hoàn toàn có thể kiểm soát Vương Quốc Vĩnh Hằng. Nó là một điều tốt cho cả hai.
Aslan, hắn ta đúng là một đối thủ rắc rối. Nhưng thay vì cau mày, Lauel lại cười.
“Kukukuku…! Vua Aslan, như vậy cũng tốt. Ngài là đối thủ đầu tiên để kích thích niềm đam mê của ta. Những nếp gấp của não ta đang co giật vì sự phấn khích.”
Lauel giơ một bàn tay lớn lên che một nửa khuôn mặt nhỏ của mình. Cậu dựa lưng vào cửa sổ và nâng tấm kính trong suốt lên.
“Mình không thể chờ đợi. Chủ nhân của ly nước mắt đấy cay đắng sẽ là mình mất.”
Vì thế…
Grid lúc này đang vui mừng trong khi Lauel đắm chìm trong sự suy nghĩ của mình.
“Vua Aslan đã gửi một món quà nữa à? Hô, hắn ta đúng là một chàng trai tốt ấy chứ. Hahaha! Hắn ta tốt hơn nhiều so với nhà vua trước!”
Sau chiến tranh.
Grid đã có được rất nhiều chiến lợi phẩm và vua Aslan còn gửi thêm vàng cho cậu nữa, vì vậy Reidan đã trở nên dư dả. Đây sẽ là nền tảng giúp cho tất cả 1.000 binh sĩ Reidan có thể tự trang bị cho. Những người lính của Reidan sẽ được tái sinh thành những người ưu tú thực sự.
Grid đang bận rộn thực hiện các bộ với bốn . Sau đó cậu ra ngoài đi dạo và dành thời gian với Lord một chút. Bỗng mắt cậu mở to vì ngạc nhiên.
“Hả?”
Nguyên nhân là cậu thấy có một số lượng lớn nông dân đang làm việc trên các cánh đồng. Nó dường như đã tăng thêm 1.000 người nữa.
“Tất cả những người này đến từ đâu nhỉ?”
Reidan đang gặp vấn đề thiếu dân số, vậy làm thế nào mà có nhiều nông dân như vậy? Piaro đến bên cạnh Grid đang cằn nhằn và giải thích.
“Tôi tình cờ tìm được họ ở dãy núi Altes.”
“…”
Tìm người trên núi sao? Và tận hơn 800 người nữa? Đó là một lời giải thích vô lý. Tuy nhiên, Grid vẫn tin điều đó bởi vì cậu cũng có một trải nghiệm đưa được Tộc Ul về đây.
“Chắc là có một dân tộc thiểu số sống ở dãy núi Altes. Rất tốt. Thản nào tôi không thấy mặt ông trong cuộc chiến.”
Đó là khoảnh khắc khi những người lính của Vương Quốc Vĩnh Hằng bị coi là dân tộc là thiểu số.
Royman có một câu hỏi. Cô thấy rằng Grid đã bận rộn với Lord trong vòng tay của cậu ấy và cô hỏi Piaro.
“Piaro, tại sao ông không nói với Công Tước sự thật? Họ không phải là dân tộc thiểu số, mà họ là những người đến từ Vương Quốc Vĩnh Hằng như chúng ta mà.”
“Tôi không muốn lực lượng lao động mà tôi tìm bị đưa vào quân đội. Đây không phải là một hành động nói dối Chúa Công. Nông nghiệp là một sức mạnh quốc gia, vì vậy tôi đã lựa chọn nó để có lợi cho Chúa Công. Tôi cũng sẽ huấn luyện họ một số bài tập quân sự nữa.”
“Tôi hiểu rồi!”
Royman đã chứng kiến kỹ năng áp đảo của Piaro và trở nên ngưỡng mộ ông. Tất cả những gì Piaro nói nghe có vẻ rất đúng.
Dù sao đi nữa, 850 nông dân đó đã được đưa vào Reidan. Họ làm việc trên các cánh đồng vào buổi sáng và được huấn luyện quân sự vào buổi tối. Lẫn trong số họ tất nhiên có cả Bậc Thầy Hào Quang Hurent.
“MÌnh đang làm cái gì vậy?”
Thật khó hiểu và xấu hổ cho Hurent, nhưng anh ta không khỏi háo hức phần thưởng của được.
Vì vậy Reidan đang trở nên mạnh mẽ hơn từng ngày.
Chương 347. Thành Công Của Bunny Bunny.