Ngồi một mình trong Phòng ngai vàng to lớn nhưng trống rỗng, hiu quạnh Momonga thở dài cô đơn.
Giờ đây chỉ còn lại mình anh ở nơi này, dù bên dưới các NPC vẫn đang quỳ gối cung kính hành lễ, nhưng đó vẫn chỉ là những đoạn mã vạch, những dải số nhị phân vô cảm, chúng vẫn không thể lấy đầy sự thiếu vắng của các đồng đội dù chúng được chính họ tạo ra.
Đôi khi chính chúng lại làm anh nhớ đến họ, như giờ đây khi anh nhìn xuống Sebas, một ông lão mặc trang phục quản gia chính thống.
Tóc bạc trắng, chòm râu rậm rạm cũng bạc trắng.
Hai má hóp sâu, đường nét khuôn mặt mang nét Tây in nhiều nếp nhăn, nhưng đôi mắt sắc bén như chim ưng gợi anh nhớ đến Touch Me, người bạn chính trực, ngay thẳng.Sau lưng quản gia là sáu hầu gái luôn theo sát không rời.Trang bị của họ khác với các hầu gái bình thường.
Họ mặc giáp toàn thân thiết kế dựa theo các hầu gái trong truyện tranh.
Giáp tay và giáp bó gối làm bằng kim loại vàng, bạc hoặc đen tùy theo từng người.
Thay vì đội mũ trụ, họ đeo băng đô màu trắng.
Mỗi người đeo một loại vũ khí khác nhau, trong rất ra dáng “chiến binh hầu gái”.
Kiểu tóc rất đa dạng: búi gọn, đuôi ngựa, xõa thẳng, tết bím, uốn xoăn, cuốn dạ hội.
Điểm chung duy nhất của họ: cả sáu đều rất xinh đẹp.
Nhưng vẻ đẹp mỗi người mỗi kiểu, mang cá tính riêng biệt.Hay cô gái xinh đẹp trong bộ váy trắng tuyền, với bụ cười mỉm trên môi.
Mái tóc xõa dài đến eo có màu đen óng ả, đối lặp với màu váy trắng.
Bên trong tròng mắt lấp lánh ánh kim là con ngươi hình bầu dục thẳng đứng.
Hai bên thái dương nhô lên cặp sừng dê bẻ quặt về trước, còn bên hông mọc ra đôi cánh thiên thần đen khổng lồ đang quỳ bên cạnh anh, làm anh nghĩ đến Tabula Smaragdina, tên đa nhân cách có sở thích trong ngoài bất nhất nào đó.Điều này làm anh tò mò, vì tên có sở thích quái dị đó đã xây dựng phần mô tả nhân vật gì cho Tổng quản thủ vệ Nazarick.
Và anh mở bảng điều khiển để xem phần thông tin nhân vật, nhưng sau đó anh chỉ muốn tát vào mặt mình vì nhớ ra Tabula kĩ lưỡng chăm chút thế nào cho NPC của mình.
Anh chán đến mức không thèm đọc lướt mà kéo nhanh xuống phần Setting vì thời gian không còn nhiều.
Chỉ để rồi cứng người khi đọc dòng cuối cùng.Và là một con Bitch thật sự.“Ể? Cái quái gì thế?”Momonga thở dài ngao ngán, đúng như anh nghĩ Tabula thật đã chèn sở thích của mình vào NPC.
Momonga có chút khó chịu vì các NPC là tài sản chung của cả Guild, của Ainz Ooal Gown, vậy mà Tabula lại cài đặt một NPC cao cấp có tính cách không phù hợp cho vị trí của cô như vậy.
Momonga quyết định chỉnh sửa lại, nếu là bình thường thì anh sẽ không tự tiện táy vào tạo vật của bạn mình, nhưng hiện giờ Guild chỉ còn mình anh, và anh tự biện mình cho hành động cá nhân của mình là Sever sẽ đóng cửa trong vài phút nữa, Yggdrasil sẽ biến mất vĩnh viễn, việc này sẽ chả ảnh hưởng gì hay Tabula sẽ không biết mà tức giận.
Cho mình lí do đầy đủ Momonga cầm cây quyền trượng, vũ khí Guild kích hoạt chế độ Guild Master cho phép anh truy cập trực tiếp vào phần chỉnh sửa.
Sau một vài thao tác, chữ “bitch” biến mất trên màn hình hiển thị, anh gật gù hài lòng, nhìn chỗ trống phần cài đặt mà suy nghĩ nên thêm cái gì vào cho phù hợp.Một suy nghĩ loé lên trong đầu Momonga nhưng anh lại gạt nó đi, vì điều đó giống như anh đang tự dệt nên một tình yêu lí tưởng và một bạn gái trong mơ.
Dù anh FA lâu đến mức chả quan tâm nữa nhưng áp đặt cảm xúc vào nhân vật riêng của bạn mình thì thật quá ảo tưởng và không hay chút nào.
Vì thế anh quyết định viết vào dòng cuối cùng một câu ngắn.Và trung thành với Ainz Ooal Gown.Momonga hoàn toàn thỏa mãn và hài lòng ngồi trên ngai vàng vì đã thay đồng đội sửa chữa lại sai lầm, anh quét mắt khắp căn phòng lần nữa xem xét có cần làm gì nữa không, thì hình ảnh một NPC hiện lên trong đầu anh.
Tạo vật của Ulbert Alain Odle, thằng bạn mắc chứng Chuunibyou trong Guild, nghĩ vậy anh liền mở phần thông tin ra để xem tên đó có cài đặt tính cách quái dị như kẻ nào đó không, nếu có thì anh sửa luôn một lần.Bảng thông tin nhân vật hiện lên, Momonga nhẹ nhõm khi nhìn vào, ít nhất Ulbert không quá mức tỉ mỉ giống tên có tính cách đi mây về gió kia.
Vì thời gian có hạn nên anh bỏ qua phần tổng quan nhân vật mà nhanh chóng lướt xuống đến phần cài đặt.“Tổng tư lệnh quân đoàn ác quỷ phòng ngự Nazarick,Có trí tuệ thông minh nhất Nazarick,…”Một tiếng chuông vang lên, Momonga nhìn vào đồng hồ đeo trên tay trái báo hiệu thời gian Server đóng cửa đã đến, anh đành đóng lại màn hình dù vẫn chưa xem xong.
Một nỗi buồn lan tỏa trong anh khi biết rằng vài giây nữa Yggdrasil sẽ biến mất, nơi mà anh xem là nhà, là gia đình thật sự của mình sẽ không còn nữa.
Momgon sẽ quay lại thế giới thật, nơi mà các bạn của anh đã lựa chọn, trở về căn nhà trống không, cô tịch, nơi anh chỉ trú mưa, tránh gió, đêm ngủ cho qua ngày.Có lẽ bạn bè anh đã đúng khi bỏ đi, lựa chọn thế giới thật, chỉ có anh bám víu vào nơi này, thậm chí xem là nhà, để rồi giờ đây nhìn nó sắp biến mất mà không thể làm gì.
Khi đặt quá nhiều tình cảm vào một thứ sẽ không dễ dàng từ bỏ hay quên đi, để rồi khi thời điểm đến Momonga chỉ có thể đau đớn và tiếc nuối, im lặng chấp nhận thời khắc kết thúc.Momonga siết chặt cây quyền trường trong tay, nhắm mắt lại, lẩm nhẩm những giây cuối cùng, chờ đợi ảo ảnh vụt tắt, chờ đợi công việc ngày mai.…...