Papa Bạo Quân Chờ Con Với!


! ****************!
Vẫn như thường lệ,nàng được các cung nữ chỉnh chu y phục rồi mới để nàng đi học.

Tại Quốc Tử Giám,nàng cùng đám con cháu quan lại đã an ổn ở chỗ của mình.

Phượng mâu song hướng phía trước,thân ảnh ung dung,nho nhã của Thái Phó quả là uyên thâm.

Lúc này,Thái Phó lên tiếng.

-Đây là Nhị Công Tử của Thượng Thư,Vấn Kỳ Liêu
Sau lời nói,cả đám oh lên,ai cũng mê mể vị công tử này,chỉ riêng nàng chả đếm xỉa tới hắn.

Giờ tan học,nàng chuẩn bị lên xe ngựa hồi cung,có ai đó nắm lấy tay kéo lại.

Nàng khẽ quay đầu,phượng mâu song hướng nhìn lên là một thanh niên anh tuấn lúc này mới nhớ ra.

-Khản Xạ Đình,ngươi kéo ta làm gì thế?
-Đi.

Ta dẫn ngươi xuất cung đi chơi.

-Thật sao.

-Thật
-Vậy đi thôi.

Nàng cùng hắn xuất cung thuận lợi không khó khăn hay hiển trở gì cả.

Tại kinh thành lúc này
-Náo nhiệt quá.

-Tất nhiên,tuy đồ trong cung đẹp nhưng không đẹp bằng cây châm này.

-Hả,ngươi nói gì cơ?
-Nguyên Vi,ta tặng ngươi cây trâm
Nàng nhận lấy cũng không quên trêu trọc.

-Cái này ngươi cho ta là của ta,ngươi không được đòi lại đâu đó.

-Nhất ngôn cửu đỉnh.

Tại đây đó ở Ngưng Hương Lâu,mắt chú chăm nhìn nàng.

-Chà,vị công chúa kia quả là thú vị.

Thật muốn trêu đùa làm sao.

-Chủ tử,lão gia có lệnh kêu người về gấp.

-Chậc,lão già chết tiệc này.


Cả ngày bắt ta xử lý bao việc,hắn thì hay rồi nhở nhơ mà đi dạo phố.

"Hắn thở dài"Thôi bỏ đi,đi thôi
! ! ! ! !.

•Tại phủ Thượng Thư•
-Nhi thần thỉnh an Hoàng Tổ Mẫu,Phụ Thân.

-Ừ,đứng dậy và ngồi đi.

-Tạ tổ mẫu,phụ thân.

Hắn theo hướng đôn mộc mà an toạ.

An ổn tại đôn mộc,hắn nói
-Phụ thân,không biết người gọi nhi thần có gì không ạ?
Thượng thư không vội đáp,ông đặt nhẹ tách trà khẽ nói
-Sắp tới,bệ hạ tổ chức tuyển thị vệ cho Cửu Công Chúa.

Ta muốn ngươi vào cung tham dự.

-Cửu Công Chúa.

!Ý phụ thân là vị công chúa tên Cố Nguyên Vi ạ.

-Đúng,chính là nàng ấy.

Sao,không thích à?
-Dạ không ạ.

Nhi thần tuân mệnh.

-Ừm,về nghỉ sớm đi.

Sáng ngày hôm sau xuống phát.

-Dạ
Dứt câu,hắn lui hành lễ rồi lui về phòng.

-Cố Nguyên Vi,đợi ta
Ngày diễn ra hộ tuyển thị vệ,tất cả thanh niên trai tráng,cơ bắt cuồn cuộng đều tập trung dưới võ đài.

Hắn cũng không ngoại lệ,tuy không to con nhưng về võ thuật thì không ai sánh được.

Cuộc thi bắt đầu,các nam nhân tranh đấu quyết liệt,đấm có,đá có,đủ mọi thể loại máu cùng tuân trào.

Bạo quân nhíu mày lấy tay che mắt nàng lại.

Nàng đang xem bỗng bị che mắt.

-Cha cha,Sao cha cha lại che mắt con vậy.

-Ngoan,tính rồi ấy thôi.


Cuộc thi diễn ra khoảng nén nhang,người thắng không ai ngờ lại là hài tử Thượng Thư.

Mọi người xung quyanh không ngừng hò reo.

Nhĩ thính thu lấy những tiếng hò reo vội bỏ tay xuống,phượng mâu hướng nhìn dưới đài.

-Cha cha,tên kia sẽ là hộ vệ con ạ?
-Ừm,y sẽ chỉ là của riêng.

Nàng hôn lên má bạo quân,cười tươi
-Cha cha là tuyệt nhất
-Nhóc quỷ.

Bạo quân bế nàng lên,dõng dạc nói
-Nhị Công Tử Thượng Thư,võ thuật,thi cơ,.

.

vô cùng xuất chúng.

Nay trẫm phong ngươi thành thư đồng theo bên công chúa.

-Thần lĩnh chỉ tạ ơn.

Nàng nhìn bạo quân rồi xoa xoa cái bụng của mình.

-Cha cha,đói.

-Đói sao?
-Đói đói
-Đi thôi.

Công công,chuẩn bị đi

-Dạ
Ngự trù đã đưa đến xong,bạo quân đặt nàng lên bàn rồi cũng tiến lại mà ngồi.

Hắn chỉ vào món kia nói.

-Ăn đi.

-Vậy Vi Vi không khách sáo đâu.

Một mình nàng ăn hết đĩa gà nướng.

Bạo quân thấy rau còn nguyên,hắn cầm đũa gắp vào bát nàng.

-Ăn đi.

Đừng chỉ ăn mỗi gà.

-Cha cha,Vi Vi không thích ăn rau.

-Ăn đi,không được bỏ.

-Rau kinh
Bạo quân thở dài nhìn nàng.

Nàng thấy vậy liền hỏi bạo quân.

-Cha cha,có gì sao mà cha cha thở dài vậy?
-Không có gì.

Ăn tiếp đi.

-Vâng cha cha
Hồi lâu bụng nàng đã lo nê,nang chỉ tay bụng.

-Cha cha,Vi Vi lo rồi.

-Lo rồi sao?
-Dạ vâng.

Bạo quân nhìn đồ ăn trước mắt bị ăn hết chỉ chừa mỗi rau.

"Bỏ đi"
-Ăn lo rồi ngủ thôi.

-Vâng cha cha.

Nàng được cung nữ rủa tay,tân trang xong nàng được đặt xuống lòng sàn,bạo quân cũng tiến đến và nằm xuống.

-Ngủ đi.

-Vâng.

Sáng hôm sau,có tiếng gõ cửa.

-Bệ hạ,Nhị Công Tử Thượng Thư muốn gặp bệ hạ ạ.

-Cho hắn vào đi,vào khẽ tránh làm Vi Nhi tỉnh giấc.

-Vâng.

-Công tử,mời.

-Làm phiền công công rồi.


-Dạ không có gì.

Đây là chức trách lão nô nên làm.

Công tử vào đi.

-Vậy ta vào đây.

Dứt câu,hắn đẩy nhẹ cửa khẽ bước tới thư phòng.

Theo lễ nghi cung quý hắn hành lễ chu toàn với bạo quân.

-Thần xin thỉnh an Hoàng Thượng.

Hoàng Thượng vạn tuế.

-Miễn lễ đi.

-Tạ bệ hạ.

-Không biết nay ngươi tìm trẫm là có gì sao?
-Khởi bẩm bệ hạ,thần tới là để làm tròn chức trách
-Oh,chức trách sao.

Trức trách gì,ngươi nói xem?
-Dạ bệ hạ,trước thần được bệ hạ phong làm thư đồng bên cạnh Công Chúa,nay thần tới là để làm đúng chức trách.

-Oh,vậy sao.

Thật chăm chỉ.

-Bệ hạ quá lời.

-Nhưng nay ngày nghỉ,ngươi về đi.

-Bệ hạ không thể được ạ
-Không thể.

Vậy ngươi nói xem thế nào là không thể?
-Bệ hạ,bệ hạ phong thần làm thư đồng,thư đồng là ngươi luôn đi cạnh chủ tử,hồi phủ là điều không thể.

-Thú vị thật.

Lui đi,nao con bé dậy rồi ngươi vào.

-Dạ,thần xin cáo lui.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận