Kỳ Liêu và Nguyên Vi trở về hoàng cung trong im lặng, bầu không khí giữa hai người vô cùng căng thẳng.
Nguyên Vi cố gắng mở lời, nhưng Kỳ Liêu chỉ đáp lại bằng những câu trả lời ngắn gọn và lạnh lùng.
Nàng cảm thấy bối rối và không biết phải làm gì để giải quyết tình trạng này.
Khi về đến phòng, Nguyên Vi quyết định trực tiếp đối mặt với Kỳ Liêu để làm rõ tình hình.
-Kỳ Liêu, sao ca lại hành xử như vậy? Ca không thể nói cho muội biết lý do sao?
Kỳ Liêu nhìn nàng với ánh mắt cứng rắn nhưng cũng lộ vẻ mệt mỏi,chán nản
-Điện hạ,thần hỉ là một người phụ trách công việc.Điện hạ không cần phải bận tâm về thần
Nguyên Vi không hài lòng với câu trả lời này.
Ha.
Điện hạ...thần...câu nghe thật xa lạĐiện hạ,người...?Nếu muội không bận tâm về ca, thì sao ca lại cảm thấy có gì đó không ổn? Ca đang giấu muội điều gì? Nếu có vấn đề gì, hãy nói ra để chúng ta cùng giải quyết.Kỳ Liêu trầm mặc một lúc lâu rồi mới lên tiếng, giọng nói hơi mềm hơn.
-Điện hạ, việc của thần không nên làm phiền đến điện hạ.
Nhưng gần đây, thần cảm thấy sự việc không đơn giản như nó có vẻ.
Thần lo lắng cho sự an toàn của điện hạ, và điều đó khiến thần không thể thoải mái.
Nguyên Vi cảm thấy sự chân thành trong giọng nói của Kỳ Liêu, nhưng vẫn không thể hiểu hết lý do.
-Nếu có điều gì nguy hiểm, ca nên nói cho muội biết.Muội không muốn cảm thấy như bị đẩy ra ngoài, trong khi chúng ta có thể cùng nhau đối mặt với thử thách.
Kỳ Liêu nhắm mắt lại, có vẻ như đang cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.
-Điện hạ, thần chỉ sợ rằng sự gần gũi của chúng ta sẽ khiến điện hạ bị tổn thương.
Thần không muốn làm phiền đến điện hạ băng những lo lẳng của mình.
Nguyên Vi cảm thấy sự chân thành trong lời nói của Kỳ Liêu và quyết định không tiếp tục chất vấn.
Nàng hiểu rằng Kỳ Liêu đang cố gắng bảo vệ nàng theo cách riêng của mình.
Khi Tần Kỳ biết được tình hình căng thẳng giữa Nguyên Vi và Kỳ Liêu, hắn quyết định cố gắng làm cho nàng cảm thấy thoải mái hơn.
Tần Kỳ gửi một bức thư mời Nguyên Vi tham gia một buổi dạo chơi thư giãn khác, lần này là ở một khu vực đẹp và yên tĩnh hơn.
-Kính gửi điện hạ.Thần rất tiếc khi biết rằng thời gian qua đã gây ra sự căng thẳng cho điện hạ.
Thần xin mời điện hạ tham gia một buổi dạo chơi nhẹ nhàng trong khu vườn của thần, nơi có cảnh đẹp và không khí trong lành.
Hy vọng rằng buổi dạo chơi này sẽ giúp điện hạ thư giãn và tìm lại sự bình yên trong lòng.
Nguyên Vi nhận được bức thư và cảm thấy rằng đây là cơ hội tốt để thư giãn và xoa dịu tâm trạng của mình.
Nàng quyết định chấp nhận lời mời của Tần Kỳ và chuẩn bị cho chuyển đi.
Tần Kỳ đón Nguyên Vi tại cổng khu vườn với nụ cười thân thiện.
Khu vườn được trang trí rực rỡ với hoa và cây xanh, tạo nên một không gian thư giãn và dễ chịu.
-Điện hạ, chào mừng điện hạ đến với khu vườn của thần.
Hy vọng điện sẽ thích nơi này.
Nguyên Vi mỉm cười, cảm thấy bầu không khí dễ chịu.
-Cảm ơn công tử Tần.
Nơi này thật đẹp và yên bình.
Tần Kỳ dẫn Nguyên Vi đi dạo quanh khu vườn, chỉ cho nàng những khu vực đặc biệt và cùng nàng trò chuyện về những chủ đề thú vị.
Trong khi họ trò chuyện, Nguyên Vi cảm thấy thư giãn và bắt đầu quên đi những căng thẳng trong lòng.
Trong lúc Nguyên Vi đang tận hưởng buổi dạo chơi, Kỳ Liêu đã đến khu vườn để tìm nàng.
Hắn không thể rời mắt khỏi nàng và Tần Kỳ, cảm thấy ghen tị khi thấy họ vui vẻ cùng nhau.
Kỳ Liêu đứng ở một khoảng cách xa, quan sát Nguyên Vi và Tần Kỳ.
Cảm xúc trong hắn trở nên khó chịu, và hắn quyết định bước tới để giải quyết tình hình.
-Nguyên Vi, chúng ta cần phải nói chuyện.
Nguyên Vi và Tần Kỳ quay lại, sự ngạc nhiên hiện rõ trên gương mặt họ.Nàng hỏi
-Kỳ Liêu, sao ca lại đến đây?
Kỳ Liêu không nói nhiều, chỉ quay sang Tần Kỳ.
-Công tử Tần, xin lỗi vì đã làm phiền.
Điện hạ, chúng ta nên trở về hoàng cung ngay.
Tần Kỳ nhìn Kỳ Liêu với ánh mắt cảm thông.
-Nếu điện hạ cần phải về, thần sẽ không giữ điện hạ lại.
Hy vọng chúng ta có thể gặp lại trong một dịp khác.
Nguyên Vi cảm thấy mệt mỏi và không biết phải làm gì.
Nàng đứng dậy, cảm ơn Tần Kỳ lần nữa rồi theo Kỳ Liêu rời khỏi khu vườn.
Cảm giác căng thẳng giữa họ lại tiếp tục.
Nguyên Vi trở về hoàng cung với tâm trạng nặng nề.
Mối quan hệ giữa nàng và Kỳ Liêu vẫn chưa được giải quyết, và nàng cảm thấy rắng có rất nhiều điều chưa rõ ràng.
Tần Kỳ, mặc dù không thể tiếp cận nàng như mong muốn, vẫn âm thầm quan tâm và chờ đợi cơ hội để thể hiện tình cảm của mình.
Nguyên Vi trở về phòng mình, trong lòng vẫn còn nhiều suy nghĩ.
Kỳ Liêu, mặc dù không nói nhiều, vẫn không thể giấu được sự lo lắng của mình.
Hắn cảm thấy rằng việc rời khỏi khu vườn cùng Nguyên Vi không giải quyết được vấn đề mà chỉ làm tình hình trở nên căng thẳng hơn.