Chiều đến,nó sửa soạn quần áo, made up nhẹ, diện 1 chiếc váy đầm ngắn(mặc dù trước đây nó chưa bao h mặc),rồi ra ngoài chờ Minh đến. sau 1 lúc chờ đợi, cuối cùng xe Minh cũng đậu ở nhà nó
-ôg, h k còn bắt tờ chờ à? Thay đổi, thay đổi nhiều quá. - Minh trêu nó
-dá, cái cậy này. Muốn chết à??? - nó giận
-ôh thôi chết. h Mỹ Anh nhà ta có võ rồi nhá, phải cẩn thận mới được- Minh trêu tiếp
-thè mà chơi với cậu nữa, giận rồi
-ấy,thôi mà, đừng giận, đừng giận.
-hứ.
-thôi mà,tớ xin lỗi. đi nhanh không muộn
-hứ. lần này tha cho cậu.
Nói rồi, nó trèo lên xe cùng đi chơi với Minh. Đang đi trên đường, và cũng chẳng biết là đi đâu nên Minh hỏi
-này, h đi đâu đây
Nó suy nghĩ lúc lâu rồi, nó cũng chẳng biết đi đâu, liền nhớ ngay đến bố mẹ nuôi,nên nói minh đến thăm họ
-h đến nơi này với tớ 1 tý. Nó nói
-đi đâu?? Minh hỏi
-đến thăm bố mẹ nuôi tớ tý đã, rồi chúng ta đi chơi sau.
-ôk. Tuân lệnh.
Nói xong, Minh chạy xe theo sự chỉ dẫn của nó.ghé qua chợ nó mua cho bố mẹ ít hoa quả rồi cùng Minh đến. dừng xe tại căn nhà nhỏ, nó xuống xe.
-tớ đã từng sống ở đây đó. Nơi này cho tớ rất nh kỉ niệm. nó nói
-cậu phải chịu khổ rồi. minh an ủi
-có j đâu. Thôi chúng ta vào đi
Rồi nổm cánh cổng nhà ra, tiến vào trong, thấy cả nhàddang xem ti vi. Lạ là hôm nay có cả Minh Nhi nữa
-con chào cả nhà. Nó lên tiếng
Cả nhà quay lại, nở nụ cười vui vẻ,
- chào mọi người ạ. H Minh cũng lễ phép chào
-ôg. Mĩ Anh à,lâu ngày quá, vào nhà chơi con. Mẹ nuôi nó nói
-vâng ạ. Nó trả lời rồi cùng vào với Minh
-xin giới thiệu với mọi người đây là Thiên Minh, là bajn trai của con. Nó tự hào giơi thiệu.
-ôh, vậy à. Chào con. Nhà ta nhỏ, con có thấy phiền không? Bố nuôi nó len tiếng
-dạ k ạ. Minh lễ phép
-Mỹ Anh nhé, lâu ngày không gọi điện hỏi thăm Nhi j cả, giận rồi.Nhi nói
-xin lỗi Nhi nhé, dạo này nhều chuyện quá tớ k có thời gian nà. Dạo nay cậu có khỏe k
-vẫn khỏe,ăn uống bình thường. Nhi trả lời.
-...v...v
Rồi cứ thế mà tám với bố mẹ nó rất nhiều chuyện, bao nhiêu là chuyện, nó được lúc tám chuyện. cho đến khi Lâm đề nghị cả 4 người hẹ hò kép.
-ôh, vậy thì hay quá, như thế càng vui.nó reo lên
-chuyện, Lâm mà nêu ra thì chỉ có hay trở lên. Lâm vỗ ngực
-thôi đi cha, tự sướng nó vừa vừa thôi. Coi chừng phổng mũi đó. Nó khích đểu Lâm
-hứ.lắm lúc mới tự sướng ty, cô nói làm tụt hứng cảm xúc. Lâm dỗi
-thôi,mấy đứ đi nhanh rồi về, ngồi đó mà cãi nhau mãi-me dục
-vâng ạ.con xin phép bố mẹ con đi ạ.nó chào
-cháu chào hai bác ạ.- Minh lễ phép
-con đi nhé. Lâm
-chào hai bác con đi ạ. Nhi
Thế rồi cả 4 người cùng tay trong tay, dung dăng dung dẻ đi bộ đến 1 quán ăn nhỏ bên đường. nó, Lâm, Nhi hào hứng lắm, sống với những người này lâu, nó dần quen ăn với cắch sống bình thường, giản dị. chỉ mỗi mình Minh, cậu là 1 công tử lại còn làm việc bên nước ngoài khác lâu, nếu nói ăn ở nơi này thì thật khó đối với cậu. nhưng vì nó,cậu chấp nhận