Phá Đảo Thương Khung Phế Vật Nghịch Chuyển


Bạch Hoàng vừa đi đến chỗ Điệp Lan, quay đầu đã thấy một chỉ ma thú đánh đến đây, bọn họ trong cơ thể thiên lực cũng bắt đầu vận chuyển nhanh hơn, vung tay chém giết chỉ kia ma thú xong lại đến mấy chỉ.

Chém giết này mấy đầu ma thú xong, lúc này bọn họ cũng đã bị ma thú vây quanh không đường nhưng đi.

Không đường để đi thì ta mở đường, huyết lộ cũng là một lộ.

Trên tay Đông Phương Thiên Nguyệt vung lên, Kiếm Phượng liền cắt ngang một đầu ma thú, thiên lực trong người vận chuyển điên cuồng, chiến ý bao lấy cả người nàng, tay cầm kiếm Phượng không ngừng chém giết, tay còn lại cùng là dùng thiên lực ngưng ra một thanh kiếm, hai tay không ngừng vung lên, mỗi lần vung lên là một đầu ma thú ngã xuống.


Phong Lam Thiên ở nàng bên người sóng vai cùng nhau chém giết, hắn động tác so nàng càng là tinh chuẩn nhanh nhẹn, cũng càng độc ác dứt khoát, hắn kiếm khí chém ra, bên cạnh hắn liền ngã xuống mấy đầu ma thú.

Đối Phong Lam Thiên mà nói, ngũ giai lục giai thánh thú hắn cũng có thể trong vòng ba chiêu mà chém giết, cái này cấp bậc ma thú cơ bản chính là không có khả năng thương tổn hắn, hắn chỉ lo lắng Đông Phương Thiên Nguyệt sẽ mệt, lo nàng sẽ bị thương mà thôi.

Hắn rõ ràng nàng chiến ý có bao nhiêu mạnh mẽ, gặp dạng này tình huống tuyệt không lùi không trốn tránh, chỉ có hưng phấn muốn thử mà thôi.

Nếu không, Phong Lam Thiên đã sớm đạp gió phi hành mà đi, không có rãnh rỗi mà ở đây chơi trò chém giết!
Tuy nói không thương tổn được hắn nhưng là ở nơi này ma thú cũng quá nhiều đi, có chút thực phiền toái, chém giết hết ở nơi này ma thú, thiên lực trong cơ thể hắn cũng tiêu tan trên dưới tám phần đi?!
Ban đầu chỉ là linh thú nhất giai đến ngũ giai xen lẫn, dần dần bắt đầu xuất hiện càng nhiều ma thú cấp cao hơn, đã bắt đầu có lục giai thất giai xuất hiện, đám người chém giết cũng càng thêm tàn nhẫn độc ác không một chiêu thức sáo rỗng, trên người đã bắt đầu lây nhiễm hương vị huyết tinh.

Lúc nàng cỏ cây đã hoàn toàn hoá thành huyết sắc, dưới đất ma thú thi thể nằm la liệt khắp nơi, máu chảy thành sông.

Nơi này thiên địa đều đã bị huyết sắc bao phủ, như tạo thành một huyết giới nồng nặc mùi máu tươi, có chút khiến nhân tâm phát điên.

Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là độc sư, tuy là lâu quá không dụng độc, nhưng vẫn là có nghiên cứu không ngừng, nên ở nàng trên người trong túi càn khôn cũng có không ít độc, vừa vặn lúc này lấy ra thử xem hiệu quả.


Thiên lực ở nàng trong tay trộn lẫn thêm vào một loại độc dược, tay vun lên chém ra trúng mấy đầu ma thú, mấy đầu kia mua thú đụng phải độc dược, độc liền chớp mắt hoà vào chúng nó trong máu, phát tán lên liền lấy tốc độ mắt thường có thể thấy, từ nơi trúng độc lan ra, da thịt bắt đầu ăn mòn thối rữa, từng mảng da thịt thối rơi rớt xuống mặt đất, tốc độ thối rữa càng ngày càng mau, chớp mắt đã chỉ còn lại một bộ xương trắng.

Xung quanh nàng sau khi đám kia ma thú trúng độc ngã xuống liền lộ ra một khoảng trống, nhưng rất nhanh liền có khác ma thú lao lên phủ kín, đạp lên cả những cái kia bộ xương ma thú.

"Rắc rắc" âm thanh bộ xương gãy vụn vang lên, so với thanh âm ma thú gào rống lúc này quả thật gần như là không nghe thấy được gì, bên tai chỉ có tiếng gào rú là nhất nhất rõ ràng.

Đông Phương Thiên Nguyệt ở trong đầu ghi nhớ cái này độc công hiệu, sau đó lại trộn vào thiên lực một loại khác độc, động tác trên tay càng dứt khoát, càng nhanh nhẹn chém ra, một lần chém liền có mấy đầu trúng phải độc bắt đầu ngã xuống kêu lên thảm thiết, trên người từng tầng da thịt nứt toạc, lộ rõ kinh mạch đanh đứt gãy thành từng đoạn từng đoạn nhỏ, mạch máu nó ẩn hiện bị một ngọn lửa thiêu đốt dần dần cạn khô, tiếng kiêu thảm thiết cũng không còn, cả người ngã xuống nền đất đầy huyết tinh vang lên từng đợt âm thanh:
"Rầm...ầm....ầm..."
Lại tiếp tục ghi nhớ này đọc công hiệu, sau đó lại lần nữa lấy ra một cái khác độc hoà nó vào thiên lực, lại tiếp tục chém giết.


Phong Lam Thiên ở nàng bên cạnh chỉ cong cong khoé môi cười sủng nịnh, yên tĩnh mà ở bên vừa chém giết ma thú vừa bảo hộ nàng, những lúc nàng xem xét công hiệu độc có nào đầu ma thú tiến lên, còn chưa kịp đến gần đã bị hắn một kiếm chặt đứt đầu.

Tuy rằng tốc độ nàng tương đối nhanh nhưng lúc xem hiệu quả độc nàng phải phân một nửa tâm thần nhìn chằm chằm, nên có đôi khi sẽ có một số ma thú nhân cơ hội đánh lén nàng, lúc đấy kiếm trên tay nàng còn chưa kịp vung lên, đã bị Phong Lam Thiên cướp trước chặt đứt đầu bọn chúng.

Vì thế sau đó, khi nàng xem độc hiệu quả liền sẽ giao lại phía sau lưng cho hắn, có cái gì ma thú đánh lén, liền để cho hắn chém giết.

Hình ảnh này có chút quái dị, gương mặt ôn nhu dịu dàng, tay cầm kiếm chém giết không ngừng......!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận