Lần này phải làm sao để qua?
Bước chân nàng hướng đến một ngôi sao gần đấy, chậm rãi đưa tay lên xem xét, vừa chạm vào thiên lực ở nàng trong cơ thể vốn dĩ đang lưu chuyển ổn định lại bắt đầu có chút bạo động, thiên lực theo ngón tay ồ ạt xông vào tinh tú, chốc lát ngôi sao liền loá sáng rực rỡ.
Lần này khảo hạch chẳng lẽ chính là cái này?
Có lẽ là thắp sáng đến một số lượng nhất định ngôi sao sáng lên liền sẽ vượt qua?
Cũng có thể là thắp sáng ngôi sao theo một đường nào đó, thắp đến bao giờ tìm được cánh cửa đến tầng thứ ba? Cái này cũng xem khí vận quá đi, may mắn đi theo hướng đúng, đi một lát liền tìm được, xui xẻo thì thắp gần hết ngôi sao ở đây, mới là tìm được cánh cửa thông đến tầng ba.
Nếu không phải cái này thì, có lẽ là thắp hết tất cả ngôi sao tự nhiên sẽ được truyền tống đến tầng ba?
Nghĩ đến này giả thuyết, Đông Phương Thiên Nguyệt có chút đen mặt, thắp hết đống này ngôi sao chắc chắn nàng sẽ khô cạn thiên lực ít nhất năm lần!
Khô cạn rồi bổ sung, không biết tốn bao nhiêu là thời gian, dưới ba ngày tuyệt không xong hết!
Khoan đã....khô cạn rồi khôi phục, khô cạn rồi lại khôi phục.........!
Đây chẳng phải là đang thử thách thiên phú? khảo hạch tốc độ khôi phục thiên lực?
Thông thường thì người có thiên phú càng cao, tốc độ hấp thu thiên địa linh khí cũng càng nhanh, kéo theo đó tốc độ khôi phục cũng càng mau chóng hơn, tốc độ khôi phục cũng đại biểu thiên phú a!
Nàng dường như đã hiểu được, cũng không tiến đến chỗ các ngôi sao, mà là ngồi xuống đả toạ.
Không phải là nàng đả toạ để chuẩn bị thiên lực cho thật nhiều, sau mới lại bắt đầu thắp sáng, mà là nàng có cách khác thắp sáng nhanh chóng hơn.
Thay vì đến từng vị trí của từng ngôi sao để thắp sáng, thì nàng chỉ cần ngồi đả toạ một chỗ, phóng thích chính mình thiên lực về phía các tinh tú, chúng nó hấp thu đủ thiên lực tự nhiên sẽ sáng lên, đi đến chỗ từng ngôi sao sẽ thực mất thời gian.
Từ nàng trong cơ thể màu trắng thiên lực bắt đầu lan ra, lấy nàng làm trung tâm, theo thiên lực nàng đi đến đâu, ngôi sao liền bắt đầu theo sau sáng lên.
Hơn nữa canh giờ qua đi, trong phạm vị một trượng xung quanh nàng, ngôi sao đại đa số đều đã được thắp lên, chỉ có một sói ngôi sao ở khá xa, thiên lực lan đến không đủ cho chúng nó nên chưa sáng được.
Vì thế nàng liền quyết định đổi tân vị trí, cách vùng sao đã thắp sáng gần một dặm, lại lần nữa ngồi xuống đả toạ, bắt đầu phóng thích chính mình thiên lực, ngôi sao xung quanh cũng đã bắt đầu sáng lên.
Cứ như thế, đến lần thứ tư Đông Phương Thiên Nguyệt đổi tân vị trí thì thiên lực trong cơ thể đã gần như là bị đào rỗng, chỉ thắp đủ hơn hai mươi ngôi sao liền đã cạn khô.
Nàng lúc này mới đình chỉ thắp sáng ngôi sao, ngồi tại chỗ bắt đầu điều tức.
Ở này thiên hà trung, thiên địa linh khí thật sự rất nùng, ở đây nàng có thể rất nhanh liền sẽ khôi phục đầy đủ trong cơ thể thiên lực, còn tại vì sao mà tinh tú ở nơi này lại không sáng thì có lẽ là do chúng chỉ hấp thu thiên lực chăng? thiên địa linh khí thì chưa được con người chuyển hoá thành thiên lực nên chúng không thể tự hấp thu?
Qua gần hai canh giờ, cuối cùng nàng thiên lực cũng đã khôi phục đến đỉnh, lại bắt đầu tiếp tục thắp sáng ngôi sao.
Lần này Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là cạn kiệt thiên lực ở lần thứ tư thay đổi vị trí, nhưng là lần này nàng ở lúc đến thứ tư vị trí, đã có thể thắp lên gần sáu mươi ngôi sao! nhiều hơn lần trước a!
Nàng khoé môi câu lên, cười sung sướng, trước đây nàng cũng từng nghĩ là khi đạt đến giới hạn thì nàng sẽ càng cường, bất quá lại không có gì để chứng thực, chỉ là mơ hồ cảm thấy như thế mà thôi.
Bây giờ lại khác, số ngôi sao nàng thắp sáng được chính là thứ chứng thực cho suy nghĩ của nàng, quả nhiên là đúng!
Lại qua thêm gần hai canh giờ, Đông Phương Thiên Nguyệt cũng đã lần nữa khôi phục đến đỉnh trình độ, tuy không cảm nhận rõ ràng lắm nhưng nàng có thể mơ hồ xác định, thời gian khôi phục thiên phục của nàng đã ngắn đi một chút!
Nàng lại càng tích cực hơn, tầng hai này cuối cùng Đông Phương Thiên Nguyệt dùng hơn nữa ngày để hoàn thành khảo hạch.
Khảo hạch tầng này vừa hoàn thành, dưới chân nàng liền hiện ra một truyền tống trận, đồ văn trận tống loé loé, quang mang liền bao trùm lấy từ nàng tứ chi bách hài, trong chớp mắt nàng bóng dáng liền biến mất..