Đông Phương Thiên Nguyệt sau khi tách ra cùng Điệp Y, liền men theo con đường trong hoa viên, đặt những túi độc đã chuẩn bị từ trước vào mọi ngóc ngách trong hoa viên.
Sau lại đến ngự phòng, viện của Hồng gia gia chủ, cả nhà xí nàng cũng không bỏ qua, khắp nơi đều đặt đầy những túi phấn độc, chỉ cần một cơn gió thổi qua.........!
Lúc đã đặt phấn độc khắp nơi trong Hồng Gia xong, Đông Phương Thiên Nguyệt liền nhảy lên mái nhà, đạp trên ngói kéo ra một khoảng cách với Hồng Gia.
Điệp Y lúc này cũng là đang kéo lại cả một đám phi điểu, đám phi điểu vì ăn phải mê hồn dược mà vô cùng nghe theo lời Điệp Y, nàng ấy vừa ra lệnh, cả đám phi điểu liền bay đến xung quanh địa phận Hồng Gia, ra sức mà vỗ cánh.
Theo từng nhịp vỗ của đám chim, một cơn gió cuồn cuộn thổi vào khắp nơi trong Hồng Gia, độc phấn theo gió bay tán lạn khắp nơi, cả Hồng Gia ngập tràn trong một màu đỏ tím bụi phấn đầy độc tính.
Một số người lấy khăn tay nhúng vào giếng nước để che lên mũi, nhằm là muốn cản trở bớt độc để chạy ra ngoài, nhưng khăn tay vừa đến gần mũi, liền là khoé môi trào ra máu, ngã ra chết.
Từng tiếng hét vang vọng khắp nơi trong Hồng Gia, người may mắn nhiễm phải lại độc ít đau đớn thì lúc chết xem như cũng là không có thống khổ.
Kẻ không may mắn thì trước lúc chết còn phải chịu dày vò thống khổ đến chết đi sống lại!
Đông Phương Thiên Nguyệt ngồi cách đó một khoảng, thu tất thảy vào trong đáy mắt, đợi đến tầm nữa canh giờ sau, khi không còn tiếng la hét đau khổ truyền ra nữa, nàng mới là cùng Điệp Y uống vào trước thuốc giải, thong dong bước vào Hồng Gia.
Không quá khó để tìm thấy giấy tờ các cửa hiệu thuộc Hồng Gia gia sản, Đông Phương Thiên Nguyệt liền thu hết vào càn khôn túi, lại càn quét qua hết Hồng Gia, gom lấy hết những thứ có giá trị, cho vào túi càn khôn.
Lúc này mới là cùng với Điệp Y trở lại Đông Phương Gia.
Sáng hôm sau.
Thanh Phong trấn sáng nay liền nhốn nháo, vì là có một sự việc tưởng chừng là không thể lại xảy ra trước mắt bọn họ, Đông Phương Gia diết hết Hồng Gia!
Khi sáng bọn họ rời khỏi nhà, liền thấy cửa hiệu của Hồng Gia đều lần lượt được đổi thành hai chữ Đông Phương, vô cùng chói mắt.
Đám người liền kéo nhau đến Hồng Gia, liền phát hiện cả Hồng Gia nằm la liệt chết khắp nơi, mỗi người từ khoé miệng đều là tràn ra huyết lưu, rất giống trúng độc.
Nhưng khi độc sư cùng dược sư kiểm tra qua xong, liền không có bất cứ dấu hiệu của độc lưu lại, cũng không phát hiện độc tính trên thân người Hồng Gia.
Bọn họ kiểm tra không ra quả thực là chuyện bình thường, Đông Phương Thiên Nguyệt đã là thay đổi một chút trong độc phấn kia, chỉ cần sau hai canh giờ, độc liền sẽ tiêu tán không còn động lại bất cứ độc tính nào!
Còn về việc cửa hiệu của Hồng Gia chuyển tên sang Đông Phương Gia, thì phải kể đến lúc trời rạng sáng.......!
Trở lại lúc trời rạng sáng, lúc mặt trời vừa ló dạng, Đông Phương Thiên Nguyệt liền canh chuẩn xác thời gian Đông Phương Trì tỉnh, đi đến ông thư phòng.
"Nguyệt Nhi, ngươi tìm ta như vậy sớm,là có việc gì a?"
"Phụ thân, người xem, đây là gì?"Đông Phương Thiên Nguyệt vừa nói vừa lấy ra giấy tờ các cửa hiệu thuộc Hồng Gia, đồng thời lấy ra hết thảy những thứ có giá trị mà nàng gom được từ Hồng Gia.
Trên bàn nhưng là không đủ để đặt những thứ này, Đông Phương Thiên Nguyệt phải để ra cả mặt đất.
"Nguyệt Nhi, ngươi........"
Chẳng lẽ nữ nhi ông....giết cả Hồng Gia?
Nếu điều này là sự thật, Đông Phương Trì thật không nghĩ nổi, làm sao để việc này xảy ra được, Nguyệt Nhi làm sao có thể?
Dù thực lực nàng không tồi, nhưng để diệt cả một gia tộc, điều này nhưng là không có khả năng!
Đông Phương Thiên Nguyệt dễ dàng hiểu rõ Đông Phương Trì là đang muốn nói cái gì, hơi cong khoé môi:
"Đúng như những gì phụ thân nghĩ"
Kiên nghị như Đông Phương Trì cũng nhịn không được mà kích động,khoé môi run rẩy, thực khó mà tin được!
Dù là khó tin nhưng là Đông Phương Trì vẫn tiếp nhận hết lượng thông tin này, bởi vì nó đang diễn ra rất rõ ràng trước mắt ông, không tin nổi cũng phải tin.
Sau khi hết bất ngờ, Đông Phương Trì liền cho người đi gỡ hết bảng hiểu của Hồng Gia, treo lên Đông Phương hai chữ bảng hiệu, chính thức tiếp quản hết sản nghiệp của Hồng Gia.
____________________
Lát nữa lại viết một chương nữa cho mọi người nha, nhưng là không biết soạn văn xong viết kịp không, nhưng là sẽ cố a.
Buổi tối vui vẻ, tạm biệt❤️.