Phá Gia Ta Cứu Vớt Toàn Tông Môn


Dùng nhóm người Huyền Vân tông kia ngăn trở bước chân Nguyệt Thanh tông, điều này tương đương với việc trong thời gian ngắn sẽ không có người tới tìm nhóm bọn hắn gây phiền toái.Đại bí cảnh khắp nơi đều có thể tìm thấy yêu thú, cấp bậc cũng không thấp, ba người đi không bao lâu, mấy con chuột da lông đỏ trắng xen lẫn ướt sũng bùn đất trong động chui ra, so với chuột phổ thông, yêu thú bên trong bí cảnh lớn khoảng chừng cỡ một con chó nhỏ, răng bén nhọn, bộ dáng dị hóa quái dị làm người buồn nôn.Có lẽ ngửi được hương vị con mồi, trong mắt hiện ra hồng quang, tựa như có thể nhào lên bất cứ lúc nào.Diệp Kiều sờ lên cánh tay, từ nhỏ đến lớn, nàng ghét nhất chính là chuột."Cẩn thận." Đoạn Hoành Đao thần sắc hơi nghiêm trọng: "Kia là Bạch Mao Hỏa Thử.""Răng của bọn chúng có độc, mặc dù tu vi không cao, nhưng số lượng rất nhiều cực kỳ khó chơi." Loại sinh vật như chuột này vốn sống theo bầy đàn, số lượng nhiều cũng không khó hiểu.Hắn vừa dứt lời, mấy con Bạch Mao Hỏa Thử nhe răng đánh tới, Mộc Trọng Hi vung kiếm chém xuống mấy nhát, một giây sau lại nhào tới thêm hai con.Đoạn Hoành Đao có phòng ngự pháp khí, nhưng cũng không chịu nổi nhiều chuột như vậy gặm cắn, hắn tê cả da đầu.Diệp Kiều một kiếm đánh lui mười mấy con, nhưng cái đồ chơi này thật sự là giết mãi không hết, tre già măng mọc, nàng một bên trốn tránh, một bên chú ý tới mỗi cửa hang hình như chỉ có thể đủ cho một con chuột đi ra, hơn nữa trình tự ra ở mỗi cửa hang đều có quy luật, hoàn toàn phòng ngừa được tu sĩ dùng đại chiêu diệt toàn quân.Ngược lại vẫn rất thông minh."Có chùy không?" Diệp Kiều hỏi Đoạn Hoành Đao."Có."Khí tu vũ khí gì cũng có, hắn cấp tốc kéo ra ba cái chùy, chia cho hai người.Thuận đường dùng phòng ngự pháp khí chặn lại một đợt công kích của Bạch Mao Hỏa Thử, nhìn đám chuột phía ngoài, Đoạn Hoành Đao không cầm được rùng mình.Phải đánh tới lúc nào mới xong?Đang lúc hắn âm thầm tuyệt vọng, Diệp Kiều đột nhiên hỏi: "Chơi đập chuột bao giờ chưa?""Cái gì?"Đập chuột gì cơ?Diệp Kiều: "Chờ giải quyết xong phía ngoài, thừa dịp bọn chúng còn chưa đi ra, chúng ta canh ở cửa động chúng nó.""Nghe ta chỉ huy." Nàng chỉ vào ba cái hố cách đó không xa: "Tứ sư huynh, ngươi đi ba cái kia địa phương trông coi, Đoạn Hoành Đao, ngươi đi một bên khác."Diệp Kiều lúc này đã tính toán ra tới quy luật, sớm để cho người ta tại bọn chúng ra cửa hang trông coi, cam đoan một chùy một cái chuẩn.Đoạn Hoành Đao vẫn còn có chút sợ hãi: "Thật sao? Ngươi đừng gạt ta."Vạn nhất Diệp Kiều nhớ lầm trình tự, hắn bị thứ đồ chơi kia gặm sạch thì phải làm sao bây giờ?Mộc Trọng Hi thúc giục hắn: "Yên tâm, sư muội ta đầu óc còn rất tốt nhìn rồi chắc chắc không quên, những vật này đối với nàng chỉ là trò chơi nhỏ thôi."Hắn hoàn toàn tín nhiệm Diệp Kiều, không nghĩ tới chuyện mình sẽ thất bại.Đoạn Hoành Đao lá gan từ trước đến nay vẫn rất nhỏ, nhìn thấy Mộc Trọng Hi chắc chắn như vậy, hắn cũng cố gắng gật đầu: "Tốt."Dù sao cũng là một đường đi theo hai người Trường Minh tông bọn họ, không tin Diệp Kiều còn có thể tin ai?Ba người giải quyết xong chuột bên ngoài, cấp tốc dựa theo lời Diệp Kiều nói tới canh giữ ở cửa hang bắt đầu chơi đập chuột.Mấy con Bạch Mao Hỏa Thử từ trong động chui ra ngoài nhe răng trợn mắt muốn nhào lên trên người bọn họ, một giây sau, đầu vừa lộ ra vừa vặn bị chuỳ sắt lớn nện lên.Nó đầu óc choáng váng lung lay, sau đó nằm trên đất, bất động.Một người thủ ba cái động, đập phanh phanh phanh cực kỳ thuận tay.Không mất nhiều thời gian, chuột trong động bị nện ngất đi toàn bộ.Đoạn Hoành Đao mang theo đại chùy phanh phanh đập nửa giờ, cuối cùng mệt cổ tay đều muốn đứt lìa, ngồi liệt trên mặt đất thở dốc một hơi: "Những vật này có thể đem ra luyện khí.

Bán đi cũng rất đáng tiền."Dù sao cũng là yêu thú ở đại bí cảnh mới xuất hiện, giá cả tuyệt đối không thấp đâu.Diệp Kiều nhìn chuột dưới chân so với chó còn lớn hơn, dừng một chút, không chút ghét bỏ thu vào trong túi, nàng mặc dù không luyện khí, nhưng có thể giữ lại bán lấy tiền nha.Tại tu chân giới tiền mặc dù không phải vạn năng, nhưng không có tiền thì chính là đồ bỏ đi.Đoạn Hoành Đao nhìn cử động của nàng, hắn kỳ thật thật bội phục trí nhớ Diệp Kiều, làm thế nào có thể đồng thời đánh nhau còn phân thần quan sát cảnh vật chung quanh?Mà làm người ta kinh ngạc nhất chính là nàng vậy mà có thể ghi lại toàn bộ quy luật và trình tự xuất hiện của Bạch Mao Hỏa Thử.Đầu óc này ăn gì để lớn vậy?Đoạn Hoành Đao không nhịn được muốn đào người về cho tông môn nhà mình: "Diệp Kiều, ta thật cảm thấy ngươi thích hợp làm Khí tu."* Uy uy, sao t nhớ t dịch chương hai tiểu Trọng Hi nói Thành Phong tông toàn nhân yêu không thu nữ nhân nhỉ :))Mẹ nó lực tay cỡ này, không đi làm nghệ nhân đúng là đáng tiếc.Mộc Trọng Hi bất mãn cực kỳ: "Uy uy uy! Đây chính là tiểu sư muội nhà chúng ta! Ai muốn đi xú tông môn các ngươi luyện khí?"Đoạn Hoành Đao hắc một tiếng không vui: "Cái gì gọi là xú luyện khí? Ngươi biết một kiện pháp khí của chúng ta đáng giá bao nhiêu tiền không?"Mắt thấy hai người tranh cãi đến mức sắp đánh nhau, Diệp Kiều đưa tay ra hiệu im lặng: "Các ngươi nghe được động tĩnh gì không?""Cái gì?"Diệp Kiều thả thần thức ra, tỉ mỉ quan sát chung quanh, rất nhanh liền phát hiện một con Hỏa Kê màu đỏ từ một gốc cây.Ánh mắt của nàng sáng lên: "Suỵt."—— có thịt ăn!Con Hỏa Kê kia lá gan tựa hồ rất lớn, nhìn Diệp Kiều nửa ngày, sau đó vỗ vội cánh muốn chạy đi.Diệp Kiều muốn bắt lấy nó nướng lên ăn, tựa hồ đã nhận ra nàng kia nồng đậm ác ý, Hỏa Kê hoảng sợ giật giật cánh, bởi vì không bay lên được, nó còn ý đồ cùng Diệp Kiều bắt đầu chơi mèo vờn chuột.".

.

.


Thật thông minh."Đáng tiếc vô dụng.Diệp Kiều trong nháy mắt bắt nó lại, lộ ra nụ cười đắc ý: "Muốn chạy đi đâu?"Hỏa Kê dùng sức bay hai lần đều không thể thoát khỏi trói buộc, Mộc Trọng Hi nhìn thấy đồ vật tiểu sư muội nắm trong tay, hắn nhíu mày: "Hồng Sắc Đích Điểu?""Thật nhỏ nha."Diệp Kiều nuốt nước miếng một cái: "Có chút nhỏ, bất quá nướng lên ăn cũng không có vấn đề."Hỏa Kê giận dữ, bắt đầu giãy giụa.Đoạn Hoành Đao tỉ mỉ đánh giá một phen, hắn đi ra ngoài lịch luyện vô số lần, cũng coi là có kiến thức rộng rãi hơn so với hai người này.Trầm ngâm một lát, nói: "Nó hẳn không phải là gà phổ thông, mà là một con yêu thú."Nó kiêu ngạo giơ lên đầu, chờ đợi Diệp Kiều tán dương.Không nghĩ tới nàng càng kinh sợ hơn: "Yêu thú? Yêu thú nhà ai to như vậy?"Hỏa Kê tức giận rướn cổ lên thừa dịp bất ngờ bắt đầu dùng sức mổ tay của nàng, đừng nói khí lực vẫn còn lớn, đầu ngón tay Diệp Kiều bị mổ ra một giọt máu, nàng nhăn mày: "Ngươi nhìn xem, còn nói không phải là gà?"Vừa dứt lời.Một đạo hồng quang hiện lên.Khế ước đạt thành.Vội vàng đến mức nội tâm hai cái người trong cuộc cũng vỡ ra rồi.Hỏa Kê giận dữ, nó ngay từ đầu không định tìm nàng khế ước, mặc dù là đến tìm chủ nhân, nhưng chủ nhân nó coi trọng phải là nữ hài mặc quần áo lam nhạt kia cơ, cực phẩm Thủy Linh Căn, thiên phú cực giai, hơn nữa khí vận cực kì tốt.Kết quả nhất thời không cẩn thận bị nhân loại giảo hoạt này bắt được, vậy cũng thôi đi, còn bị nàng khế ước.A a a, đơn giản chính là vô cùng nhục nhã!Nó tức giận bổ nhào lên trên đùi nàng, ôm lấy Diệp Kiều bắt đầu mổ nàng.Diệp Kiều tâm tính cũng sập, nàng điên cuồng vung chân ý đồ để nó cách mình xa một chút: "A a a a, thả ta ra a thằng nhóc xú này."Hiển nhiên một người một thú đều rất ghét bỏ lẫn nhau.Hoặc là nói, trước mắt ai cũng xem thường ai.Đoạn Hoành Đao bị cốt truyện phát triển quỷ dị làm kinh sợ, hắn cũng được xem là sóng to gió lớn gì đều gặp qua, duy chỉ có không nghĩ tới còn có thể có một màn này.Hắn vươn tay đem con gà kia nhấc xuống: "Hai người các ngươi đã khế ước.

Trừ phi một người trong đó tử vong, nếu không thì không có cách nào giải trừ."Lại nói, mỗi tu sĩ tuyển khế ước thú đều là cực kỳ thận trọng, có ai tấu hài mà lại tùy ý như nàng.

.

.Diệp Kiều hít sâu một hơi, ấm ức buông thõng đầu: "Nó có thể bay không?"Những người khác khế ước Kỳ Lân Tầm Bảo Thú soái như vậy, vì sao khế ước thú của nàng lại là con gà, thiên a.Đoạn Hoành Đao: "Sợ là không thể."Diệp Kiều không có hảo ý khuyến khích: "Nó béo thành dạng này, không bằng ta đem nó đi nấu thịt kho tàu đi?""Các ngươi nói xem thịt kho tàu ăn ngon hay là gà hầm ăn ngon hơn?"Đoạn Hoành Đao nghe nàng miêu tả, cũng không nhịn được nuốt nước miếng một cái: "Thịt kho tàu đi, ta thích mặn.


.

."A phi.Không đúng.Tư tưởng của hắn sao lại bị nàng kéo lệch."Không được đâu Diệp Kiều." Đoạn Hoành Đao nói: "Ta cảm giác nó hẳn không phải là gà, mà lại nó còn nhỏ như vậy cũng không có bao nhiêu thịt, tối thiểu cũng phải chờ nó lớn hơn một chút đi?"Hỏa Kê: "? ? ?"Các ngươi có còn là con người không?Đoạn Hoành Đao nói xong lại ý thức được mình càng trò chuyện càng sai lệch, hắn che mắt: "Ý của ta là.

.

.


Chúng ta không thể nướng nó.""Hai người các ngươi hiện tại xem như một thể.

Nó chết rồi, ngươi cũng phải bị phản phệ."Diệp Kiều chép chép miệng, thực ra nàng cũng không có ý định đem con gà này làm thịt.Nàng thở dài: "Được rồi.

Trước nuôi nó một thời gian đi."Quả nhiên người đều có mệnh, Diệp Kiều nhớ vật cưỡi của nữ chính là Thanh Loan, chim phượng màu xanh, tiên khí bồng bềnh.Nàng đâu? Người ta đi đường bên cạnh là khế thú bá khí ngập trời, phía sau nàng chỉ có gà ngốc không bay lên được này? Thương tâm."Đều nói người chậm cần bắt đầu sớm, nếu không ngươi bay một cái ta xem?" Nàng cầm nhánh cây chọc chọc nó.Nàng đã nghèo đến độ cạp đất, vì cái gì còn muốn kín đáo đưa cho nàng một cái miệng ăn nữa vậy.Cái này gọi là gì? Bá đạo cưỡng chế yêu thú a.Hỏa Kê cũng tức giận.Nhân loại không có nhân tâm!Nhiều tu sĩ muốn khế ước nó đều không có cơ hội này, kết quả nàng lại còn muốn chạy!Mộc Trọng Hi vươn tay đem Hỏa Kê tóm lấy, nhìn sư muội cả người đều ỉu xìu xuống, hắn cố nén cười, thử an ủi đối phương: "Ngoan, đây là chỉ ấu thú thôi, tốc độ phát triển của yêu thú rất chậm, cần phải nuôi bằng thiên linh địa bảo, không phải nói nữ hài mười tám tuổi sẽ đại biến sao, nói không chừng nó lớn lên nhìn tốt hơn chút nha."Còn cần dùng tiền? Diệp Kiều đứng lên: "Được rồi, muội vẫn nên nghĩ làm sao đem nó đi nấu thì hơn."Đoạn Hoành Đao: ".

.

."Hắn lấy một hộp nhỏ từ trong túi Càn Khôn: "Lúc trước ta để dành, ban đầu muốn dùng để luyện khí, ngươi cầm đút cho nó ăn thử xem."Diệp Kiều mở ra, bị nhiệt khí đập vào mặt dọa cho nhảy dưng lên: "Đây là cái gì?""Hỏa Hệ Tinh Thạch." Đoạn Hoành Đao giải thích: "Có thể đem ra luyện khí, cũng có thể cho yêu thú ăn."Diệp Kiều nhíu mày, nàng biết vật này.Trong nguyên tác đại bí cảnh đến sớm không rõ lí do, Vân Thước trong bí cảnh khế ước Tầm Bảo Thú, dưới chỉ dẫn của đối phương tìm được Hỏa Hệ Tinh Khoáng, cùng người Vấn Kiếm tông chia đều.


Mà dưới sự dung túng của Diệp Thanh Hàn, nàng cơ hồ cầm hơn một nửa.

(Đồ dại gái ngoo si)Hỏa Hệ Tinh Khoáng thưa thớt giúp Vân Thước hậu bí cảnh thu mua được không ít nhân tâm.Dẫn đến người người nhà nhà Tu Chân giới đều ca tụng Nguyệt Thanh tông tiểu sư muội thiện lương hào phóng."Hỏa Hệ Tinh Thạch bình thường đều ở khu vực cực kì nóng." Đoạn Hoành Đao cầm một viên đút cho nhóc Hỏa Kê: "Nếu như vận khí tốt đụng phải, đây tuyệt đối là thắp nhang cầu nguyện."Diệp Kiều nhéo nhéo đầu nó: "Ta biết đại khái nơi nào có.""Chỗ nào?" Mộc Trọng Hi lập tức xốc tinh thần."Một hồi mang các ngươi đi." Nàng nói xong cúi đầu cùng Hỏa Kê mắt lớn trừng mắt nhỏ nửa ngày, thăm dò mở miệng: "Ta đặt tên cho ngươi nha.

Hỏa Kê cái tên này, ngươi cảm thấy thế nào?"Nó lập tức điên cuồng mổ nàng.Được.Xem ra là không hài lòng.Diệp Kiều chỉ có thể đổi tên, nàng dò xét nó nửa ngày, ý tưởng đột phát: "Ngươi đã là gà, vậy không bằng gọi là KFC đi."Không biết có phải nàng gặp ảo giác hay không, Diệp Kiều luôn cảm thấy con gà này có thể nghe hiểu tiếng người.

(Hiểu nó mới phản đối Hỏa Kê đó bà nội.)Nàng mặt không đổi sắc lắc lư nói: "Cái tên này ở chỗ chúng ta, đều là nhân tài cực kì bá khí mới có.""Người bình thường không có tư cách để đặt tên này đâu."...Lời Dương muốn nói: Chấp niệm ăn thịt tiểu Kê mãnh liệtXì poi xạo ke: nó là gà thiệt đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận