Diệp Hạo giết sói, Linh Hồ Uyển Nhi giết anh, anh giải quyết hai đầu sói, Linh Hồ Uyển Nhi lại cấp tốc xoay người, trâm cài tóc định đâm vào mắt anh.
Diệp Hạo né tránh, thoát được trâm bạc đâm tới, dùng một cú đá vòng đạp bay một con sói khác.
Linh Hồ Uyển Nhi cuối cùng cũng lao đến bên cạnh Diệp Hạo, trâm bạc quét thành một lỗ lớn trên cánh tay anh, máu tươi liền trào ra.
Ngửi thấy mùi máu người, đàn sói lập tức trở nên điên cuồng, sói vương gầm lên một tiếng trầm đục, tiếng sau
“Linh Hồ Uyển Nhi, cô điên rồi đấy à, ông đây đến để giúp cô giết sói", cánh tay truyền tới cảm giác đau đớn, Diệp Hạo Giận tím mặt, cảm thấy Linh Hồ Uyển Nhi đúng là bất chấp lý lẽ.
"Đúng, tôi điên rồi, kéo theo cái đệm lưng như anh cũng đáng giá!" <!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Linh Hồ Uyển Nhi hét lên như một mụ điên, lại một lần nữa bổ nhào về phía Diệp Hạo, lúc này, một con sói hoang từ phía sau đã há miệng định cắn vào gáy cô ta.
Chỉ cần Linh Hồ Uyển Nhi không né tránh, miệng sói nhất định sẽ cắn trúng lên người cô ta, Diệp Hạo quát lên một tiếng, cánh tay phải khẽ rung con dao Long Lân liền rơi vào tay.
Lưỡi dao sắc bén bắn về phía Linh Hồ Uyển Nhi, trên mặt cô ta liền hiện ra nụ cười lạnh: “Cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa mà muốn giết tôi rồi phải không? Vậy thì cùng đến chỗ chết đi...”
Cô ta thậm chí không cố gắng trốn khỏi lưỡi dao đang phóng tới, thẳng thắn đón nhận.
Tuy nhiên, khi lưỡi dao sắc bén bay đến trước mặt Linh Hồ Uyển Nhi bỗng nhiên tạo ra một nửa vòng cung và bắn vào một con sói hoang đang bổ nhào về phía cô ta, khiến Linh Hồ Uyển Nhi trong tích tắc bị hụt tay.
Hóa ra lưỡi kiếm sắc bén kia không phải nhằm vào cô mà là con sói phía sau, nhưng động tác nhào người về phía trước của cô ta lại không thể dừng lại được nữa.
Hai tiếng động liên tiếp vang lên, lưỡi dao của Diệp Hạo xuyên qua cổ con sói hoang, chấn động trực tiếp cuốn bay nó ra ngoài, trâm bạc trong tay Linh Hồ Uyển Nhi cũng cắm ngực anh.
Trâm bạc đâm vào ngực Diệp Hạo, cộng với trợ lực từ đòn đập tới của Linh Hồ Uyển Nhi, cổ họng anh cảm nhận được vị tanh ngọt, một tia máu trào ra từ miệng.
“A…”
Sau đó Diệp Hạo kêu lên một tiếng đau đớn, một con sói hoang cắn vào bắp chân anh, trong nháy mắt có thể cảm nhận được hàm răng sói sắc nhọn đang găm vào da thịt mình.
Diệp Hạo trực tiếp rút ra Bá Binh Hoàng Tuyền trên lưng, vung một đường về phía sau.
Con sói hoang bị anh bị chém ngang lưng, máu phun khắp mặt đất.
Lúc này Diệp Hạo cũng vươn tay ra, vỗ vào đầu vai tách Linh Hồ Uyển Nhi ra.
“Đồ điên, nếu cô còn dám ra tay nữa, có tin hay không tôi sẽ khiến cô phải mang thai 10 tháng”, Diệp Hạo lại vung dao chém một con sói, hét lên với Linh Hồ Uyển Nhi.
Trâm bạc trong tay cô ta vẫn cắm trên ngực Diệp Hạo, may mà khi trâm bạc đâm tới, anh gắng sức tránh né, tuy không đâm trúng tim anh, nhưng điều này cũng khiến anh sợ hãi một hồi.
Một khi chạm vào trái tim, thần tiên cũng không cứu nổi!
Diệp Hạo tức giận chửi rủa một tiếng, xoay vòng Bá Binh Hoàng Tuyền trong tay triển khai một trận giết chóc đẫm máu, chém ngang, chặt đầu...
Không thể không nói, những con sói trong khu rừng này thực sự được thiên nhiên ưu ái, cho dù là anh cũng phải thận trọng.