Linh Hồ Uyển Nhi lập tức nổi giận, chĩa mũi kiếm về phía Linh Hồ Ngọc Nhu: “Linh Hồ Ngọc Nhu cô có ý gì hả? Lẽ nào nhà họ Linh Hồ đều phải nghe theo đại trưởng lão sao? Hay là nói các người định làm phản?”
“Im mồm!”, Linh Hồ Đức Nhân quay đầu lại quát Linh Hồ Ngọc Nhu, khoé miệng cô ta giật giật, vô cùng oán hận, nhưng cũng không dám nói gì nữa.
Chuyện Linh Hồ Uyển Nhi đánh người là thật, nhưng Linh Hồ Ngọc Nhu muốn giao Linh Hồ Uyển Nhi lại cho đại trưởng lão xử lý, thì còn cần phải làm cả một đống giấy tờ.
Dù gì, Linh Hồ Uyển Nhi không đơn giản chỉ đại diện cho một mình cô ta, cô ta là con gái lớn của nhà họ Linh Hồ, và còn là cháu ruột của ông cụ Linh Hồ, dù thế nào cũng không tới lượt đại trưởng lão đứng ra xử lý.
Linh Hồ Đức Nhân nhìn Linh Hồ Uyển Nhi, nghiêm mặt nói: “Cô Uyển Nhi, mời cô tránh ra, hắn ta bắt buộc phải chết, nếu như cô còn cản tôi, Đức Nhân chỉ đành ra tay với cô, đợi sau này về nhà Đức Nhân sẽ thỉnh tội với ông cụ Linh Hồ sau!”
“Đức Nhân, bớt nói mấy lời vô nghĩa đó lại, muốn giết anh ta thì cũng đợi anh ta tỉnh lại rồi hẵng đánh tiếp!”
Mặt Linh Hồ Đức Nhân trở nên cứng nhắc, suýt chút bật cười, Diệp Hạo này lại có giác ngộ trong lúc chiến đấu, đây là tài năng võ thuật nào vậy?
Nếu trong cả vạn điều, ngộ nhỡ anh hiểu ra được điều gì, cũng sẽ gây không ít phiền phức cho ông ta, cho dù tới cuối cùng ông ta có giết chết được Diệp Hạo đi nữa, thì cũng sẽ bị thương không nhẹ.
“Cô Uyển Nhi, Đức Nhân tôi không làm được, đắc tội rồi!”
Soẹt!
Linh Hồ Đức Nhân vung kiếm lại lần nữa xông về phía Diệp Hạo, Linh Hồ Uyển Nhi chỉ cười một tiếng rồi chạy tới chặn lại.
Hai thanh kiếm va vào nhau, nhưng Linh Hồ Uyển Nhi chưa đủ mạnh, dù sao cô ta vẫn còn chưa trở thành tiểu tông sư, đến cả Diệp Hạo còn không phải là đối thủ của Linh Hồ Đức Nhân thì sao cô có thể đánh lại được chứ.
Thế nhưng, lúc này Diệp Hạo không thể chết, may mà Linh Hồ Đức Nhân cũng không dám ra tay quá mạnh với cô ta.
Linh Hồ Đức Nhân nghiêm nét mặt lại, ông ta không dám dùng sát chiêu đối với Linh Hồ Uyển Nhi, vì thế cũng làm hạn chế sức chiến đấu của ông ta.
Chỉ có điều thời gian không đợi người, không thể đợi Diệp Hạo hoàn toàn tỉnh táo lại rồi mới đánh tiếp.
“Linh Hồ Mộc Thanh, hai đứa mau chặn cô Uyển Nhi lại!”, Linh Hồ Đức Nhân hô lên, nhóm người của Linh Hồ Mộc Thanh đứng cách đó không xa nhận lệnh liền rút kiếm xông tới.
Hắn ta không mạnh bằng Linh Hồ Uyển Nhi, nhưng hai người bọn họ vẫn đủ sức để chặn Linh Hồ Uyển Nhi lại.
Linh Hồ Uyển Nhi mặt biến sắc, lẽ nào hôm nay Diệp Hạo buộc phải chết sao?
Đúng lúc này, nhóm người của Linh Hồ Mộc Thanh xông tới, Linh Hồ Ngọc Nhu cũng hét lên một tiếng oán giận mà lao vào.
Bịch!
Linh Hồ Đức Nhân một kiếm liền đẩy Linh Hồ Uyển Nhi ra, rồi cả ba người kia cùng xông vào giết cô ta.