Phá Quân Mệnh

“Diệp Phàm, đợi đấy, tao tin mày chưa chết, còn cả nhà họ Diệp nữa, tao sẽ phải giệt sạch cả nhà chúng mày, để chúng mày nếm mùi đau khổ tột cùng...”

Vừa dứt lời, Lâm Thanh Đế liền nhảy vào trong vại đá, tiếp sau đó những âm thanh thảm thiết vang ra.

Hoa Bà Bà ở bên ngoài tiếp tục thêu nốt hoa bỉ ngạn màu máu.

...

Thành phố Cảng, trong căn biệt thự số một, đèn vẫn còn sáng.

Chuyến đi du lịch bằng xe đạp của Hàn Tại Dần đã kết thúc, ông ta trở về nhà cũng đã được mấy ngày, nhưng vẫn chưa gặp được Hàn Tuyết, gọi điện nhưng máy ngoài vùng phủ sóng.

Vu Hân Tuệ nói Hàn Tuyết ra nước ngoài thương thảo chuyện làm ăn, nhưng ông ta không tin, cho dù là ra nước ngoài, thì cũng không thể nào không gọi được.




Thế nhưng, có chuyện còn phiền phức hơn cả việc này chính là người của nhà họ Hàn tới tìm, và bây giờ đang ngồi trước mặt ông ta.

Đó là Hàn Minh Chung, bố của Hàn Tử Hiên, là anh thứ hai của ông ta, và Hàn Húc Đông, bố của Hàn Bách Hào, anh cả của bọn họ.

Hai người bọn họ đến cùng vì một mục đích, chính là muốn mượn một khoản tiền để cứu Hàn Bách Hào, mà nói chính xác hơn là tráo đổi cho Hàn Bách Hào ra.

Trong thời gian này, Hàn Húc Đông phải chạy đi chạy lại muốn gãy chân, sau nhiều lần kháng cáo, Hàn Bách Hào được miễn án tử hình, nhưng bị kết án tù chung thân.

Tuy được miễn tội chết, nhưng tù chung thân cũng chẳng khác tội chết là mấy, ông ta chỉ có đúng một đứa con trai, đương nhiên sẽ không để Hàn Bách Hào chết già trong tù.

Và ông ta cũng đã liên hệ được với một nhân vật thần bí, có thể sắp xếp một người phẫu thuật thẩm mĩ thành Hàn Bách Hào, rồi để hai người bọn họ hoán đổi nhau.

Song việc này cũng vô cùng nguy hiểm, nhưng cũng là cách duy nhất có thể đưa Hàn Bách Hào ra ngoài được, chỉ có điều cái giá phải trả là quá lớn.

Bên kia đòi một trăm triệu tệ, để móc nối quan hệ với các bên liên quan, song tập đoàn Thiên Bảo của nhà họ Hàn bây giờ vô cùng rối ren, đừng nói là một trăm triệu tệ, mà ngay cả một triệu tệ còn không đủ.

Hàn Tại Dần cũng rất khó xử, Hàn Bách Hào gây ra cái chết cho bà cụ Hàn, mẹ ruột của ông ta.


Bây giờ lại lấy tiền của mình đi cứu hung thủ giết mẹ mình, ông ta có thể đồng ý được sao?

Thế nhưng, đó lại là cháu ruột của ông ta, một mặt là cháu ruột, nhưng mặt khác cũng lại chính là kẻ thù giết mẹ.

Ông ta lúc này vô cùng khó xử!

Nhất là, trong điện thoại của Hàn Húc Đông, còn có đoạn video Hàn Bách Hào dập đầu thú nhận trước cả nhà ông ta, càng khiến ông ta khó xử hơn.

“Tại Dần, Bách Hào là cháu ruột của chú, để nó phải ngồi cả đời trong tù, chi bằng cứu nó ra để nó làm việc có ích cho nhà họ Hàn”.

“Tôi đảm bảo, sau khi Bách Hào được thả ra, tôi sẽ bắt nó để tang mẹ chúng ta ba năm, rồi bắt nó phải ăn năn hối lỗi!”

“Bây giờ, cả nhà họ Hàn gần như tan nát rồi, tôi hứa sau khi Bách Hào được thả ra, tôi sẽ giao lại mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà họ Hàn lại cho Tiểu Tuyết xử lý...”

Hàn Húc Đông quỳ xuống cầu xin Hàn Tại Dần, thậm chí tròng mắt của ông ta cũng đã đỏ ngầu đi.


Vốn dĩ, trước khi Diệp Phàm gặp chuyện, Hàn Húc Đông đã từng tới tìm Hàn Tuyết, nhưng lại bị Diệp Phàm và Hàn Tuyết nói cho một trận.

Cho nên ông ta chỉ có thể dựa vào sức mình tìm cách đưa Hàn Bách Hào ra ngoài. Cũng coi như ông ta gặp may, lại tìm được người có thể giúp ông ta, nhưng cái giá một trăm triệu tệ này quá chát.

Còn khi ông ta chạy tới Công Nghệ Tuyết Phàm, lại đúng lúc Hàn Tuyết đi công tác, điện thoại cũng không liên hệ được, bất quá chỉ có thể tới tìm Hàn Tại Dần.

“Tại Dần, chú đồng ý đi, một trăm triệu tệ với Tiểu Tuyết mà nói cũng không phải con số quá lớn, Công Nghệ Tuyết Phàm của Tiểu Tuyết bây giờ phát triển tốt như vậy, là niềm tự hào của nhà họ Hàn chúng ta, bây giờ tất cả mọi người trong nhà họ Hàn đều mong chờ nhà chú quay lại, chúng ta là người một nhà, chú giúp bác cả đi, mấy ngày nay bác ấy đã gầy mất mấy cân rồi”, Hàn Minh Chung nói.

Tới bây giờ Hàn Tử Hiên vẫn chưa quay về, trước khi Hàn Bách Hào được thả ra, cô ta cũng không dám về nước.

“Anh cả, anh hai, Tiểu Tuyết bây giờ không có ở công ty, em cũng muốn giúp, nhưng em cũng làm gì có tiền, một trăm triệu tệ chứ có ít đâu, em lấy ở đâu ra được chứ”, Hàn Tại Dần thở dài, khó xử nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận