Chương có nội dung bằng hình ảnh
Bóng đen lại xuất hiện lần nữa, lần này hướng thẳng về phía Linh Hồ Uyển Nhi, dường như mục tiêu của đối phương là Linh Hồ Uyển Nhi.
“Cẩn thận!”
Diệp Hạo la lớn, vung tay đánh thẳng về hướng bóng đen, bóng đen đó dùng cánh tay cản lại trong chớp mắt, sau đó bóng đen lại đột nhiên chuyển hướng ra tay với Diệp Hạo, cánh tay chuyển động nhẹ nhàng như rắn tấn công về phía anh.
Linh Hồ Uyển Nhi đứng tại chỗ vẫn chưa động đậy gì, cảnh giác nhìn xung quanh, đối phương xông thẳng về phía cô, cho dù là có mục đích gì thì đều phải chết!
Tấn công nhanh như rắn, nhanh như chớp xoay xung quanh quấn vào cánh tay Diệp Hạo, Diệp Hạo khẽ kinh ngạc. Quả nhiên là Hình Ý Quyền của Xà Quyền, hơn nữa đã luyện tới cảnh giới uyên thâm.
Bịch bịch bịch…
Trong chớp mắt hai người đã giao đấu được mười chiêu.
Hai người chiến đấu với tốc độ rất nhanh, dường như chỉ trong chớp mắt là đã đấu được hơn mười chiêu.
Xà Quyền vừa mềm vừa cứng, lấy mềm dẻo làm trọng tâm, trong nhu có cương. Đây là một kiểu rất đặc biệt của Hình Ý Quyền.
Tuy một số phương diện khác với Thái Cực Quyền nhưng hiệu quả lại rất giống nhau, hai người giao đấu hơn mười chiêu Diệp Hạo cũng hiểu ra được đôi chút.
Nếu đối phương đã lấy nhu thắng cương vậy thì anh sẽ dùng chiêu thức mạnh nhất để đối phó.
Giữa trời và đất, Cửu Châu Bát Cực.
Văn thì có Thái Cực yên ổn thiên hạ, võ thì có Bát Cực ổn định đất trời, nói ra chính là Bát Cực Quyền vô cùng mạnh mẽ, sức mạnh có thể vươn xa bốn phương tám hướng, động tác đơn giản gọn gàng nhưng mạnh mẽ sắc bén.
Bát Cực Quyền tung ra phát ra tiếng nổ ầm ầm, giống như một luồng khí nổ tung trong hang động âm u này.
“Ầm!”
Diệp Hạo ghé sát bên người đối phương đẩy ra, đột nhiên anh cau mày, người áo đen này lại là một người phụ nữ.
Lúc nãy vừa mới va chạm, cái cảm giác mềm mại đàn hồi đó, anh sẽ không cảm nhận sai được.
Người áo đen bị hất ra lại xông đến lần nữa. Lần này đối phương đã thay đổi quyền pháp, không còn dùng Xà Quyền lấy nhu thắng cương mà dùng sức lực vô cùng mạnh mẽ, tốc độ kinh người.
Chiêu thức rất tàn nhẫn không hề chừa đường sống. Đá chân, cùi chỏ, cổ tay, lên gối, nắm bắt, các chiêu đều như đoạt mạng.
Tốc độ rất nhanh, như thể sao băng đuổi theo mặt trăng, tạo ra tiếng động xé gió kinh người trong bóng tối mờ mịt.
Diệp Hạo hơi nhếch miệng cười, đây là đối thủ mạnh nhất anh gặp phải kể từ sau khi vết thương lành lại. Chiến đấu mới khiến anh càng mạnh mẽ hơn.
Quyền pháp của anh đã thay đổi, không còn là Bát Cực Quyền lạ thường nữa mà đổi Bát Cực sang Thái Cực, một chiêu Lãm Tước Vĩ, lại thêm Thôi Thủ là đã đẩy lùi đối phương xa đến mấy mét.
Mà Diệp Hạo cũng nhân lúc đó lại gần đối phương, anh muốn xem xem gương mặt bị che khuất của đối phương, dưới lớp vải kia có gì mà lại không muốn người khác nhìn thấy.