Phá Quân Mệnh

"Cũng may không phát hiện mình, thực lực quả nhiên vẫn rất mạnh. Đã ngồi trên xe lăn mà còn có thể như vậy, chỉ là lần này, sức mạnh để chống cự sẽ càng nhỏ, cơ hội tốt trời cho mà…”

Tại bệnh viện Nhân dân số một thành phố Cảng, Diệp Phàm trực tiếp nhập viện.

Biết tin Diệp Phàm đến bệnh viện, Đường Thánh Thủ tự mình mổ chính, bác sĩ chủ nhiệm Lý Kiệt lập tức bắt đầu, hai người tiến hành phẫu thuật cho Diệp Phàm.

Ba tiếng đồng hồ sau, Diệp Phàm nằm trên giường bệnh, trong toàn bộ ca phẫu thuật Diệp Phàm đều không dùng thuốc mê.

Bởi vì thuốc mê sẽ gây hại cho não, hơn nữa sẽ ảnh hưởng đến khả năng phản ứng của cơ thể, mất nhiều hơn được.

"Cậu em Diệp, quả là kỳ tích, không ngờ các người thật sự tìm được quả Phật Tâm!”. Trong phòng bệnh cao cấp, Đường Thánh Thủ vô cùng cảm khái nói.

"Ha ha, những cái này đều phải cảm ơn Đường Thánh Thủ rồi, nếu không có ông đưa tin tức về quả Phật Tâm cho Hàn Tuyết thì cũng không thể tìm được nó", Diệp Phàm cười nói.


Hai người hàn huyên một hội, sắc mặt Diệp Phàm nghiêm: “Đường Thánh Thủ, các phòng bệnh gần tôi thì tốt nhất ông nên để trống, với lại ở đây cũng không cần y tá phục vụ.”

"Nếu có thể, sau tối và rạng sáng, đừng nên cho bất cứ ai gần phòng bệnh của tôi ở!”

"Chuyện này?"

Đây là khu vực phòng bệnh cao cấp, thật ra người bệnh cũng không nhiều, dù sao giá cả khu phòng bệnh cao cấp tương đối đắt đỏ.

Tuy nhiên, số lượng y tá vô cùng đầy đủ, cơ bản thì một phòng bệnh sẽ có ba đến năm y tá túc trực luân phiên.

Hơn nữa là một phục vụ chuyên nghiệp, chỉ phục vụ riêng cho một phòng bệnh.

Thậm chí còn dựa theo yêu cầu của người bệnh có thể tăng số y tá chăm sóc.


Tất nhiên, điều đó đòi hỏi giá cả chi trả càng đắt hơn.

"Thương thế trên cơ thể của tôi không phải do đá bóng gây nên, nói khó nghe là tôi ở đây sẽ giống như một quả bom hẹn giờ, có thể cho nổ tung khu vực này bất cứ lúc nào!", Diệp Phàm hài hước nói.

Đường Thánh Thủ lập tức hiểu ra, bất đắc dĩ cười nói: "Vậy được, tôi thay mặt nhân viên y tế của chúng tôi cảm ơn cậu!"

Có Đường Thánh Thủ, ngay cả viện trưởng cũng phải nể mặt Diệp Phàm, bởi vì viện trưởng cũng được xem như là một nửa đệ tử của Đường Thánh Thủ rồi, giờ Đường Thánh Thủ tự mình sắp xếp ai dám không nghe?

Tuy nhiên, tiền viện phí Diệp Phàm đã trả đầy đủ.

Dù sao bệnh viện là một đơn vị kinh doanh, Diệp Phàm sẽ không vì mối quan hệ với Đường Thánh Thủ mà tiết kiệm khoản tiền viện phí này.

“Diệp Phàm, anh dự đoán tiếp theo sẽ có người đến ám sát mình sao?”, Linh Hồ Uyển Nhi hỏi.

"Đúng vậy, hơn nữa tôi cảm thấy rằng không chỉ một nhóm, chắc rằng sẽ có nhiều nhóm”.

Diệp Phàm không chút do dự gật đầu: "Theo tôi đoán là cái tên cặn bã Chung Dật Phi, tên này nhất định sẽ lan truyền tin tức tôi đang ở thành phố Cảng ra ngoài, trong khoảng thời gian này, thành phố Cảng sẽ náo nhiệt đây”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận