Phá Quân Mệnh

Thế nhưng, nếu không điều trị tận gốc, thì cơ thể khó mà hồi phục hoàn toàn được.

Vết thương trên người Diệp Phàm đã tích tụ lâu ngày, nếu để tái phát trong lúc chiến đấu, thì anh coi như mất mạng.

“Tôi dùng sâm Tử Uẩn Long Hoàng”.

Diệp Phàm nói, sau đó chắp tay cúi người trước người đàn ông tóc trắng: “Cảm ơn tiền bối, Diệp Phàm nợ ông một ân tình!”

Bên cạnh vang lên tiếng cười, người phụ nữ kéo Diệp Phàm đứng dậy, cười nói: “Ông ấy cũng không phải tiền bối của cậu, cậu cũng không cần phải nợ người khác ân tình làm gì”.

“Ài cô à, món nợ của cháu rất đáng giá, tôi thấy sau này ông ấy sẽ cần tới”.

Phù!

Người phụ nữ bật cười thành tiếng: “Được rồi, món nợ của cậu đáng giá rất cao, vậy cứ để ông ấy nhận vậy”.


Người đàn ông tóc trắng cười mà mắng một tiếng, xoè tay ra, sâm Tử Uẩn Long Hoàng liền bay vào trong tay ông ta.

Tiếp đó Diệp Phàm liền nhìn thấy tay ông ta khua loạn lên, nhưng ngay sau đó tinh hoa của sâm Long Hoàng liền được rút ra theo động tác của ông ta.

Anh còn cho rằng cần phải chuẩn bị rất lâu, thế nhưng chỉ trong thời gian ngắn, một giọt dung dịch màu vàng óng liền bay lơ lửng giữa không trung, và nó còn toát lên mùi cỏ rất nồng.

Bên trên giọt dung dịch màu vàng óng này, còn được bao bọc bởi một lớp những sợi màu tím.

Tiếp sau đó lại có thêm một giọt dung dịch nữa được lấy ra, nhìn thủ pháp như thần của ông ta, không khỏi khiến Diệp Phàm phải há hốc miệng.

Lẽ nào đây là sức mạnh gần tới tông sư, hoặc nó chính là sức mạnh của tông sư.

Diệp Phàm vô cùng kinh ngạc, người đàn ông tóc trắng nói ở chỗ ông ta không có người có sức mạnh gần tới tông sư.

Nhưng sức mạnh ông ta đang triểu khai trước mặt anh, khiến anh không khỏi rùng mình, vì điều này chứng tỏ ông ta là...


Tông sư!

Nếu như người đàn ông tóc trắng này là tông sư, vậy vợ của ông ta?

Diệp Phàm liền cảm thấy kích động, nếu như cả hai người đều là tông sư, và anh có thể mời hai người bọn họ xuất sơn, thì võ đạo hay Lăng Tiêu Sơn gì đấy cũng bị san bằng.

Mà ngay cả Thất Tinh Tông, anh cũng dám xông tới.

Sự xuất hiện của hai vị tông sư, thử hỏi trong thiên hạ có ai dám tranh cường?

Ầm!

Diệp Phàm bị gõ mạnh một cái vào đầu, nó kéo anh ra khỏi những suy nghĩ kích động.

“Tên nhóc, đừng có liên tưởng nữa, chúng ta sẽ không rời khỏi chỗ này!”. Người nói là vợ của người đàn ông tóc trắng.

Nhìn bộ dạng Diệp Phàm thì họ cũng đoán ra được anh đang nghĩ gì.

Bị đoán được nên Diệp Phàm cũng hơi xấu hổ, bèn hỏi: “Dì à, tại sao vậy, dì là tông sư rồi, là người mạnh nhất trên đời này rồi, có chỗ nào mà đi không được, ai mà dám cản hai người?”

“Tông sư thì là người mạnh nhất trên đời này sao?”, người phụ nữ hỏi lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận