Một lúc sau, Từ Chính và trưởng lão Tứ đi tới.
“Tại sao các ông không để tôi chết đi, các ông là đồ ác quỷ...”, Hàn Tử Di gào khóc.
“Hừ, phí cả một viên bồi nguyên đan, hời cho cô rồi đấy, cô còn có tư cách gì mà khóc lóc cơ chứ...”
Từ Chính quát một tiếng, phải dùng tới bồi nguyên đan để cứu Hàn Tử Di khiến ông ta có chút đau lòng.
“Con ranh, ngày mai thành thân rồi, cô nói xem thằng anh rể rụt đầu của cô có dám tới hay không?”, trưởng lão Tứ của Lăng Tiêu Sơn lạnh lùng cười nói.
Trưởng lão Tứ không cảm thấy tiếc rẻ gì, vì dù sao bồi nguyên đan cũng là của võ đường, chứ không phải của ông ta.
“Anh rể tôi không phải con rùa rụt cổ, là các ông thì có, bắt một đứa con gái như tôi, các ông mới là lũ vô liêm sỉ...”
Hàn Tử Di vừa chửi vừa khóc, trưởng lão Tứ nghe vậy giận run người.
“Hừ, còn già mồm, ngày mai có nhiều người tới tham dự đám cưới của cô, cứ đợi mà xem!”
Trưởng lão Tứ phất tay áo rồi bỏ đi, để lại nữ đệ tử của võ đường canh chừng cô ấy.
Thời gian cứ thế chầm chậm trôi qua.
Tin tức lúc này cũng đã được võ đường cho truyền đi, phàm là những thế lực có máu mặt ở thành phố Cảng, đều nhận được tin tức khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc.
Em vợ của Diệp Phàm lại chuẩn bị kết hôn với đệ tử của Lăng Tiêu Sơn.
Có rất nhiều người biết ân oán giữa Diệp Phàm với võ đường và Lăng Tiêu Sơn, nhất là trong vụ thảm sát ở bệnh viện, cả võ đường và Lăng Tiêu Sơn đều tổn thất rất nhiều.
Không ngờ, chỉ mới hai ngày, đã lại truyền ra tin tức như vậy.
Rất nhiều người bắt đầu phân tích, không ít người còn cười nhạo, đặc biệt là các đệ tử luyện võ ở thành phố Cảng.
Trong phòng tổng thống của khách sạn Thái Hoà, Linh Hồ Tinh Phong nghe được tin này liền bật cười ha hả.
“Cao tay, võ đường đúng là cao tay, bắt cóc em vợ của Diệp Phàm, Diệp Phàm bây giờ e là không ra mặt không được, xem ra đây đâu phải đám cưới gì, rõ ràng là Hồng Môn Yến thì có”.
“Không sai, tôi đã nhận được tin, hôm qua bọn họ vừa rời khỏi chỗ ở ban đầu, ai ngờ võ đường lại hành động nhanh đến kinh người như vậy”.
“Ha ha, ngày mai chúng ta tới xem kịch hay, xem bọn họ ăn bữa tiệc này thế nào”, Linh Hồ Tinh Phong cười ha hả.
Trong lúc Hàn Tuyết vẫn đang lo lắng đứng ngồi không yên, Long Linh đã trở về.
Nét mặt sa sầm, trông có chút nghiêm trọng.
“Long Linh điều tra được gì rồi?”, Hàn Tuyết vội vàng chạy tới hỏi.
“Không cần điều tra nữa, Hàn Tử Di bị võ đường bắt”, Long Linh nói.
Võ đường?
Hàn Tuyết nhất thời cảm thấy choáng váng, không ngờ lại là người của võ đường, không ngờ bọn chúng lại hành động nhanh tới như vậy.