Chương có nội dung bằng hình ảnh
Người đàn ông tung ra liên tục nhiều cú đấm, đánh về phía bà lão, khiến tạo thành ảo ảnh nắm đấm đầy trời.
Quyền thủ khủng khiếp như vậy, khiến cho không khí xung quanh bị ma xát nóng lên, như thiêu như đốt, hình thành nên một dòng nhiệt.
Mấy người cách đó không xa, nhìn thấy đường quyền bá đạo như vậy thì đều vô cùng kinh ngạc.
Đường quyền bá đạo quá đi mất!
Bà lão không chút biến sắc, vung gậy trong tay lên gõ vào nắm đấm của nam nhân kia.
Ầm ầm ầm!
Khí kình tỏa ra bốn phía, tiếng vang không ngớt
Trong chốc lát, hai người đã đánh mấy chục chiêu.
Linh Hồ Mộc Thanh là người võ công thâm hậu vì thế hắn ta luôn ở bên ngoài chiến đấu với các đệ tử của Võ đường.
Lúc vừa mới giết xong một tên đệ tử thì vội vã bước đến bên cạnh Linh Hồ Tinh Phong.
Đỡ Linh Hồ Tinh Phong đang nửa nằm trên mặt đất: “Đại sư huynh, huynh sao thế?”
Phụt!
Linh Hồ Tinh Phong đứng lên, toàn thân run rẩy, một lần nữa phun ra máu.
“Đm…. Không đội trời chung, tôi và Diệp Phàm không đội trời chung!”
Linh Hồ Tinh Phong chửi bới không ngừng, nắm đấm siết chặt, móng tay đâm cả vào thịt cũng không hề hay biết.
Thảm quá, bị đánh quá thảm rồi!
“Đại sư huynh, chúng ta phải làm thế nào đây?”
“Rút thôi, đợi ngày sau quay lại báo thù, không thể giải quyết triệt để trong hôm nay rồi!”
Linh Hồ Tinh Phong nghiến răng nói, sự uất ức trong lòng như muốn thiêu đốt hắn ta.
“Nhưng mà…”
“Không có nhưng nhị gì cả, báo hai người bọn họ đi, chúng ta rút lui!”
Linh Hồ Tinh Phong lúc này vẫn chưa hôn mê, biết rằng chuyện này giải quyết không xong nên tự mình phải gánh lấy, phải chịu thiệt rồi.
Trong lương lai, hắn ta định giết chết Diệp Phàm, trả mối thù ngày xưa!
Phụt
Ở phía khác, Diệp Phàm vừa định quay người, Long Lân trong tay đánh bất ngờ giết thêm một người nữa, chính là Đỗ Trạch.
Những người vây quanh Diệp Phàm, chỉ còn lại Tứ trưởng lão của Lăng Tiêu Sơn đã bị Diệp Phàm đả thương nặng
Đương nhiên, trên người Diệp Phàm cũng có không ít vết thương, nhưng tổng thể thì vẫn rất ổn, càng chiến đấu càng sung sức.