Phá Quân Mệnh

Ánh mắt của Linh Hồ Uyển Nhi cũng sáng lên, nhưng ngay sau đó liền bĩu môi, nói: “Anh cũng chỉ có mỗi một người anh em tốt là Âu Dương Ngọc Quân, mà bây giờ cậu ta cũng đang gặp đủ rắc rối, gầy dựng thế lực rồi lôi thủ hạ của anh ra làm bia đỡ đạn hả?”

“Không nói tôi cũng quên luôn, hai ngày nay tôi còn chưa gọi điện lại cho Ngọc Quân”, Diệp Phàm vỗ vào đùi một cái, liền rút điện thoại từ trong túi ra, tìm số điện thoại của Âu Dương Ngọc Quân, rồi gọi cho cậu ta.

...

Thành phố Côn, tỉnh Vân, máu bắn tung toé trước cổng nhà họ Lý, cánh tay của một vị trưởng lão nhà họ Lý thõng xuống một cách kỳ lạ, khoé miệng đầy máu.

Chứng tỏ đã bị thương nặng.

Còn về phía Âu Dương Đạo Vĩ, khí thế của ông ta lúc này càng đáng sợ hơn: “Đại trưởng lão nhà họ Lý, giết được ông rồi, tôi không tin nhà họ Lý còn có thể ngồi vững được!”

Phù phù phù!

Trước cổng nhà họ Lý, tiếng đánh giết động trời, máu tươi bắn tứ tung.


Bất cứ lúc nào cũng có người ngã xuống vũng máu, cục diện lúc này rất thê thảm.

Người đứng xem ai nấy đều đanh mặt lại, nhìn về phía người nhà họ Âu Dương.

Phải biết rằng, trong ba vị trưởng lão nhà họ Âu Dương tới lần này, mới chỉ có nhị trưởng lão ra tay, còn hai vị trưởng lão kia vẫn đứng im.

“Đại trưởng lão nhà họ Lý chịu chết đi!”

Âu Dương Đạo Vĩ hét lên, khí kình trong lòng bàn tay xoay vần như một con du long, đấy chính là trình độ cao nhất của khí kình hoá hình.

“Chết!”

Âu Dương Đạo Vĩ còn chưa tới gần Lý Thế Hải, thế nhưng đã tung ra một chưởng rất mạnh vào Lý Thế Hải.

Du long do khí kình hoá thành hung hăng gầm lên xé toạc màn không, khiến người nghe cũng phải run lên kinh hãi.


“Bàn Thạch Quyền, phá!”

Lý Thế Hải cuối cùng cũng đã tung ra tuyệt kỹ của nhà họ Lý, Bàn Thạch Quyền.

Khí tức nặng nề từ người ông ta bốc lên, khí kình từ đan điền bạo phát, hai nắm đấm giống như hoá thành hai cối đá phóng về phía khí kình du long đang phóng tới.

Rầm!

Một tiếng nổ chói tai vang lên, bốn phía xung quanh rung động kịch liệt, những người đứng quanh đó nhanh chóng rời đi, tránh bị ngộ thương.

“Này, đây chính là Bàn Thạch Pháp của nhà họ Lý, nhưng xem ra đây vẫn còn chưa phải là chiêu thức hoàn thiện”.

“Không sai, nhưng tôi nhớ Bàn Thạch Pháp của nhà họ Lý không phải đã bị mất một nửa cho nên cũng coi như phế rồi sao? Tại sao lại có thể tạo ra uy lực lớn như thế chứ?”

Mọi người vô cùng kinh ngạc, Bàn Thạch Pháp là võ học đại diện cho nhà họ Lý, đây cũng không phải môn võ bí mật gì, cho nên rất dễ để nhận ra.

Càng đừng nói, Bàn Thạch Pháp này là đại pháp lập tộc của nhà họ Lý!

Hai người sau khi tung chưởng cùng lùi ra sau, sắc mặt của Âu Dương Đạo Vĩ có vài phần khó coi: “Bàn Thạch Pháp môn võ ngoại gia kỳ quái, nhà họ Lý các người lại bắt đầu tu luyện?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận