Phá Quân Mệnh

Tất cả mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, hơn nữa lại còn diễn ra rất nhanh, tuy phức tạp nhưng không hỗn loạn.

Hiển nhiên nhà Âu Dương đã có sắp xếp kỹ lưỡng cho lúc rút lui, điều này đã khiến tất cả mọi người lại có thể cái nhìn mới về sức mạnh của nhà họ Âu Dương.

“Vãi, người của nhà họ Âu Dương lại bỏ chạy, chuyện này là thế nào?”, mọi người lúc này mới kịp phản ứng lại, ai nấy vô cùng kinh ngạc.

“Không khoa học chút nào, chỉ một mình Thanh Nguyệt Tiên Tử mà lại có uy lực lớn như thế sao?”

“Phiêu Miểu Cung là bá chủ Tây Nam, nhưng nhà họ Âu Dương cũng là gia tộc cường mạnh, chả lẽ Phiêu Miểu Cung sẽ vì một đệ tử mà tuyên chiến với nhà họ Âu Dương sao?”

“Không thể nào, Lý Thanh Nguyệt vẫn còn sống sờ sờ ra đấy, Phiêu Miểu Cung cũng có phải ăn no dửng mỡ đâu mà đi khiêu chiến với nhà họ Âu Dương...”

Việc Âu Dương Đạo Vĩ đột nhiên bỏ chạy, khiến tất cả mọi người rất ngạc nhiên, ngay cả Lý Chấn Uy cũng có chút không hiểu.

Duy chỉ có Lý Thanh Nguyệt có thể lờ mờ đoán được, hàng lông mày của cô ta chợt cau lại nhìn quanh bốn phía, cuối cùng nhìn sang cái cây bên phía trái cổng, cánh mũi liền hừ một tiếng.


Âu Dương Đạo Vĩ đột nhiên dẫn theo người của nhà Âu Dương rời đi, khiến sắc mặt của Trần Thiên Hằng chợt trở nên nên khó coi tới đáng sợ.

Sự tức giận trong người lão ta bùng lên, nhà họ Âu Dương có thể chạy, nhưng nhà họ Trần thì có thể chạy đi đâu được chứ?

“Bao vây lấy người nhà họ Trần, giết!”

Lý Chấn Uy đột nhiên hô lên, sát khí bừng bừng khiến người ta thấy phát run.

Giết giết giết!

Đệ tử của nhà họ Lý hô lên, tròng mắt sớm đã đỏ ngầu tia máu, bọn họ lúc này ai nấy đều tức giận xông vào đệ tử nhà họ Trần.

“Lý Chấn Uy, nhà họ Trần chúng tôi sẽ rút ngay, đồng thời sẽ dùng một nửa sản nghiệp của mình để bồi thường thiệt hại cho nhà họ Lý!”

Trần Thiên Hằng gào lên, một chưởng đánh bay một đệ tử của nhà họ Lý, nhưng cũng không dám ra tay giết chiết người này.


“Một nửa sản nghiệp, Trần Thiên Hằng này cũng có khí phách phết!”, có người đột nhiên thốt ra.

“Khưa, sợ là đó chỉ là sự vọng tưởng của mình Trần Thiên Hằng mà thôi, nhà họ Lý sẽ không đồng ý đâu”, có người lạnh lùng cười mà phản bác lại.

“Ha ha ha...”

Lý Chấn Uy đột nhiên cười lớn: “Tiêu diệt được Trần Thiên Hằng ông rồi, thì tất cả sản nghiệp của nhà họ Trần sẽ đều là của nhà họ Lý, cho nên tại sao tôi phải dừng tay chứ!”

Hít!

Không ít người phải hít một ngụm khí lạnh, nét mặt ai nấy cũng đều trở nên đặc sắc.

“Tôi đã bảo rồi mà kiểu gì cũng mất trắng, nhà họ Lý sẽ không đồng ý đâu, nhà họ Trần sắp toi rồi, mà Trần Thiên Hằng cũng không phải là đối thủ của gia chủ Lý”.

“Không sai, nhà họ Lý mạnh hơn nhiều, thật khiến người ta phải ngưỡng mộ”.

“Ha ha, đều là do nhà họ Âu Dương chơi bẩn, sau này có hợp tác với ai thì cũng đừng có hợp tác với nhà Âu Dương...”

Không ít người cười nhạo nhà họ Lý, và vô cùng coi thường nhà họ Âu Dương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận