Chương có nội dung bằng hình ảnh
“Hừ, có gì ghê gớm đâu, tự tôi cũng có thể mạnh hơn thôi!”, Lý Thanh Dương không quan tâm hừ một tiếng.
“Âu Dương Ngọc Quân, tôi là Diệp Phàm, nếu cậu có ở đây thì lập tức ra đây!”
Lúc này, một âm thanh hùng hồn mạnh mẽ truyền vào đây.
Sắc mặt mọi người ở đây lập tức biến sắc, Lý Thanh Dương sau khi nghe thấy, vẻ mặt lập tức trở nên vui mừng.
Sau đó liền quay người chạy ra bên ngoài, Lý Thanh Hà ngẩn người một chốc cũng chạy ra theo.
“Con cũng ra xem xem…”
Lý Thanh Nguyệt cũng chạy theo ra ngoài.
Ở trước cửa nhà họ Lý, Diệp Phàm vận công đan điền rống lớn, khiến bốn đệ tử nhà họ Lý đang đứng gần anh phải vội che tai lại, tai cũng bị ù đi.
Rống lớn không bao lâu thì nhìn thấy một nam hai nữ chạy về phía bọn họ, lúc nhìn thấy người đàn ông đi đầu, Long Linh đột nhiên lại cười.
Cô ta nói: “Là Lý Thanh Dương, cậu cả nhà họ Lý. Lúc chúng tôi đi cao nguyên phía Bắc Tây Tạng, chính là anh ta đã giúp đỡ chúng tôi!”
Diệp Phàm nghe vậy thì gật đầu, chân bước về phía trước chủ động đến chào hỏi.
Người bảo vệ nhà họ Lý còn đang chuẩn bị quát lớn ngăn lại thì nhìn thấy Lý Thanh Dương và cô cả, cô hai cũng đã đến thì vội lùi sang bên cạnh, cung kính chào hỏi.
“Lý Thanh Dương, còn nhớ tôi không?”, Long Linh kêu lên.
“Đương nhiên là nhớ, cô là cô Long…”
Lý Thanh Dương cười đáp, sau đó giơ tay nắm lấy tay Diệp Phàm, có chút kích động nói: “Anh chính là Diệp Phàm, anh Diệp đúng không, tôi vẫn hay nghe Âu Dương nhắc đến anh!”
Hai người họ bắt tay nhau, Lý Thanh Dương quả thực có chút kinh ngạc, anh ta không ngờ Diệp Phàm sẽ trực tiếp đuổi tới, hơn nữa còn nhanh như vậy.
“Tôi là Diệp Phàm, cảm ơn anh đã chiếu cố Ngọc Quân trong thời gian qua!”, Diệp Phàm cười nói.
Hai người hàn huyên một hồi, Diệp Phàm giới thiệu Linh Hồ Uyển Nhi với họ, Lý Thanh Nguyệt nghe thấy họ tên của Linh Hồ Uyển Nhi thì mày khẽ nhíu lại.
Họ Linh Hồ cực kỳ hiếm gặp, nổi tiếng nhất là nhà Linh Hồ tại Thần Nông Giá.
Dung mạo Linh Hồ Uyển Nhi xinh đẹp như vậy, so với cô ta còn đẹp hơn rất nhiều, nếu như cô ta đoán không sai thì đại tiểu thư nhan sắc tuyệt mỹ của nhà Linh Hồ trong giới võ đạo kia hẳn là Linh Hồ Uyển Nhi đang đứng trước mắt này.
Về phần Diệp Phàm cô ta càng ngạc nhiên hơn, đây thế nhưng là ma đầu đang bị Liên minh võ đạo hạ lệnh lùng giết.
Không tìm nơi vắng người để ẩn trốn đã đành, ngược lại còn dám chạy tới đây, không thể không nói dũng khí của anh rất đáng khen.
“Người anh em Thanh Dương, Ngọc Quân đâu? Sao lại không thấy cậu ấy đi ra?”, Diệp Phàm dò hỏi.