Lý Chính Đức kéo cánh tay kêu lên đau đớn, Diệp Phàm thu lại nắm đấm đứng thẳng người, chắp tay xin lỗi: “Tôi mới tiến nhập vào cảnh giới tiểu tông sư không lâu, chưa thành thạo việc nắm giữ sức mạnh, còn mong được lượng thứ!”
“Cậu…”
Sắc mặt Lý Chính Đức vốn còn là màu gan heo nay trực tiếp đen lại, trong lòng dâng lên ngọn lửa giận dữ.
Diệp Phàm đang trào phúng ông ta, cảnh giới tiểu tông sư này của ông ta đã giậm chân tại chỗ trong nhiều năm qua, giờ đây lại bị Diệp Phàm dễ dàng đánh bại.
Còn nói bản thân mới thăng cấp tiểu tông sư, chính là đang nói những người như ông ta đều đang sống một đời phung phí hay sao?
“Cậu ức hiếp người quá đáng!”
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Lý Chính Đức căm giận quát, lê cánh tay xoay người bước ra ngoài, ông ta không thể ở lại đây nữa, thật quá mất mặt.
Lý Chính Đức tức tối rời đi, Diệp Phàm yên lặng quay đầu ghé vào lỗ tai Linh Hồ Uyển Nhi đang đứng bên cạnh: “Lời anh nói đều là thật, sao ông ta lại tức giận như vậy?”
Vành tai ngứa ngáy, còn ở trước mặt nhiều người như vậy, Linh Hồ Uyển Nhi có chút không tự nhiên.
Nhưng nghe được lời nói gàn dở này, cô lại quăng cho anh một cái trợn trắng mắt, biểu cảm phong phú.
“Ha ha ha…”
Lý Chấn Uy, người đang ngồi trên ghế chủ nhà lúc này cười lớn: “Tuổi trẻ tài cao, không hổ là đệ tử của ma đao, bất luận là thực lực hay là hoạt ngôn, quả nhiên không tầm thường, không tầm thường chút nào…”
“Lý gia chủ quá khen rồi, vừa rồi tôi thực sự không kiểm soát được sức mạnh của mình, xin bỏ qua cho!”, Diệp Phàm cười híp mắt đáp.
Tiếng cười của Lý Chấn Uy lập tức im bặt, lời này của Diệp Phàm nghe thế nào cũng không thích hợp.
Anh nói không thể khống chế sức lực, Lý Chấn Uy thà tin rằng trên đời này có quỷ cũng không tin cái miệng này của anh.
Không lẽ khi anh ra tay tàn sát những tiểu tông sư của võ đường cũng là do không nắm giữ được sức mạnh sao?
Lời này đúng là chọc tức người khác!
Hai mắt lão già của Phiêu Miểu Cung sáng ngời, đứa nhỏ này không phải là người thường.
Tiếng cười của Lý Chấn Uy ngừng lại sắc mặt lập tức thay đổi, một luồng khí tức khóa chặt lấy Diệp Phàm.
Lạnh lùng nói: “Diệp Phàm, cậu chắc phải biết giá trị của mình, nhà họ Lý chúng tôi hoàn toàn có thể trói cậu lại rồi đưa tới Liên minh võ đạo, đó thế nhưng là phần thưởng khiến tất cả người rung động!”
Khi những lời này nói ra, Lý Thanh Dương liền trở nên lo lắng, vội vàng lên tiếng: “Bố, bố đang hồ đồ cái gì vậy, Diệp đại ca…”
“Thanh Nguyệt làm nó im miệng lại!”
Lý Thanh Dương chưa kịp nói xong, Lý Chấn Uy đã trực tiếp ngắt lời anh ta, Lý Thanh Nguyệt nhanh chóng di chuyển về phía Lý Thanh Dương.
Lý Thanh Dương mở miệng mấp máy nhưng không phát ra được câu hoàn chỉnh nào, giống như bị điểm ách huyệt.
Thấy cảnh này, con ngươi Diệp Phàm co rút lại, kinh ngạc trong lòng, không lẽ thực sự có công phu điểm huyệt sao?
Trên cơ thể người có quá nhiều huyệt vị, mỗi huyệt vị đều có công dụng rất lớn, nhưng anh mới chỉ được nghe qua về công phu điểm huyệt, đây vẫn là lần đầu tiên được tận mắt nhìn thấy.