Phá Quân Mệnh

Tại một góc bí mật trong nhà họ Âu Dương, Linh Hồ Uyển Nhi cầm trên tay một bình xăng nhỏ, mùi xăng tỏa ra.

“Uyển Nhi cô đây là?”, Long Linh hơi kinh ngạc, làm sao trong tay Linh Hồ Uyển Nhi có thứ xăng dầu này.

"Bất ngờ có được, bất ngờ có được thôi…”

Sau khi Linh Hồ Uyển Nhi tiến vào thì trực tiếp đi tìm nhà bếp của nhà Âu Dương, xem thử bọn họ có dùng bếp than hay khí đốt tự nhiên gì không.

Tình cờ, cô ta bắt gặp được hai đệ tử nhà họ Âu Dương đang chạy, hai người lần lượt bị cô ta chế ngự.

Sau khi dò hỏi, cô ta không chỉ tìm thấy một bình xăng nhỏ, mà còn biết được rằng nhà họ Âu Dương có một kho chứa xăng dầu, là nơi cung cấp xăng cho ô tô của Âu Dương.

“Uyển Nhi, có phải cô muốn?”, Long Linh đột nhiên giật mình, kinh ngạc hỏi.

“Khá giống với những gì cô nghĩ đó!”, Linh Hồ Uyển Nhi thản nhiên cười.


“Cô Linh Hồ, tuyệt đối không thể, nổ tung kho xăng dầu chính là kết thù không chết không ngừng đó!”, Lý Thanh Nguyệt vội vàng nói.

Cô ta cũng rất thông minh, lập tức đoán ra ý của Linh Hồ Uyển Nhi, không ngờ cô ta muốn làm nổ tung kho xăng dầu của nhà họ Âu Dương.

Ý tưởng điên rồ như vậy khiến cô ta vô cùng sợ hãi, nếu kho xăng dầu nổ tung thì sẽ gây ra đại loạn.

"Cô Thanh Nguyệt, gan lớn chết no, gan nhỏ chết đói!"

Linh Hồ Uyển Nhi mỉm cười, rõ ràng là cô ta đã hạ quyết tâm.

“Cô Linh Hồ, tuyệt đối không được, nếu cô khiêu khích tộc trưởng nhà Âu Dương, phiền phức sẽ lớn lắm!”, Lý Thanh Nguyệt lần nữa khuyên nhủ.

“Yên tâm đi..."

Linh Hồ Uyển Nhi mang theo bình xăng, trực tiếp chạy hướng đến một nơi, đó chính là kho chứa xăng dầu của nhà họ Âu Dương.


“Cô Long, các người..."

Lý Thanh Nguyệt cực kỳ cạn lời, cái này mà bảo cô ta yên tâm à, yên cái con khỉ…

Thẳng thừng động vào nhà họ Âu Dương như vậy, điều cô ta sợ nhất là liên lụy đến nhà họ Lý.

Phải biết là cô cả, cô hai, cậu cả của nhà họ Lý đều đến đây, một khi ba người bọn họ bị bắt...

Cho dù tộc trưởng nhà Âu Dương chủ động ra tay tiêu diệt nhà họ Lý, Phiêu Miểu Cung cũng sẽ không nói gì, cùng lắm là bảo vệ cô ta không chết thôi.

“Cô Thanh Nguyệt, tôi có thể hiểu được nỗi lo của cô, hãy dẫn Thanh Dương ra ngoài trước, ở đây giao lại cho hai người chúng tôi được rồi!”, Long Linh quay đầu lại nói với Lý Thanh Nguyệt.

“Em không đi, em muốn chi viện cho Âu Dương càng sớm càng tốt!”, Lý Thanh Dương từ chối ngay lập tức, hơn nữa giọng nói vô cùng kiên định.

“Thanh Dương, cậu phải nghĩ đến nhà họ Lý của mình, cậu vẫn nên đi trước với Thanh Nguyệt đi!”, Long Linh lại khuyên nhủ.

"Được rồi, em không làm đào binh đâu, nói không đi là không đi!"

Tính tình Lý Thanh Dương tương đối cứng đầu, Lý Thanh Nguyệt không có cách nào khác chỉ có thể tùy ý để anh ta đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận