Phá Quân Mệnh

Phòng khách nhà Âu Dương rung chuyển kịch liệt, cửa kính đều vỡ tan tành.

Âu Dương Thái Hồng và Âu Dương Đạo Vĩ đang vận công ép độc ra đều bị rung lắc mở trừng mắt nhìn.

Lúc này một người đàn ông vừa bò vừa lết chạy vào: “Đại trưởng lão, nhị trưởng lão, nổ rồi, nổ sạch rồi…”

Người đàn ông lắp bắp nói, trông bộ dạng như bị dọa cho khiếp hồn khiếp vía.

“Bình tĩnh, nói cho tôi biết có chuyện gì?”, đại trưởng lão Âu Dương Thái Hồng quát.

“Kho xăng nổ tung rồi, lửa bốc ngùn ngụt, nhà trong gia tộc bị lửa lớn thiêu rụi, cháy thành một đám rồi…”

“Khốn khiếp, khốn khiếp…”

Âu Dương Đạo Vĩ gầm lên, gương mặt được chăm sóc kỹ càng trở nên hung tợn cùng cực, luồng sát khí như núi lửa phun trào bao trùm lấy ông ta.

Người đàn ông đang quỳ dưới đất run cầm cập.


Phụt!

Âu Dương Đạo Vĩ hộc ra ngụm máu, ông ta vốn đang vận công áp chế độc tính của hoa cà độc dược, lần này lửa giận công tâm nên trực tiếp ho ra máu.

“Đạo Vĩ, trấn định tinh thần!”

Âu Dương Thái Hồng bình tĩnh hơn một chút, Âu Dương Đạo Vĩ thấp giọng kêu thành tiếng, từ trên người lấy ra một cuộn vải da dầu, mở ra thì thấy bên trong là kim châm bạc.

“Đạo Vĩ, ông muốn làm gì?”, Âu Dương Thái Hồng quát.

“Đại trưởng lão, nếu còn không đi thì nhà Âu Dương xong đời mất, người này không phải là gan to tày trời, mà là bị điên rồi!”

Âu Dương Đạo Vĩ thét lên, sau đó lấy ra cây kim châm đâm vào các huyệt đạo khác nhau trên đỉnh đầu.

Kim đâm vào người, sắc mặt Âu Dương Đạo Vĩ đột nhiên đỏ gay, khí từ cơ thể bốc lên, giống như ông ta đang bốc hỏa.


“Đạo Vĩ, kích thích tiềm năng, tuy có thể tạm thời áp chế độc tính của hoa cà độc dược, nhưng sau đó ông sẽ trở nên vô cùng yếu ớt, ông nghĩ kỹ chưa?”, Âu Dương Thái Hồng nạt nộ.

“Là tôi đưa tên tội đồ kia về, đây là do hắn, tôi sẽ chịu trách nhiệm!”

Âu Dương Đạo Vĩ nói như hét, mười ba cây châm đều đã đâm vào các huyệt đạo, Âu Dương Đạo Vĩ lớn tiếng gào ầm, sau đó đứng thẳng người dậy.

“Đại trưởng lão, tôi đi giết chúng nó!”

Âu Dương Đạo Vĩ nói đoạn liền mang theo sát khí bừng bừng xông ra ngoài.

Sắc mặt Âu Dương Thái Hồng âm lạnh cùng cực, ông ta không thể như vậy.

Bây giờ ông ta là người mạnh nhất ở nhà Âu Dương, tộc trưởng không ở đây, ông phải dựa vào nội lực ép hoa cà độc dược ra ngoài từng chút một, chứ không thể dùng cách kích phát tiềm năng để đi đánh kẻ địch.

Bởi vì như vậy sẽ khiến cho cơ thể bị tổn hại nghiêm trọng, trở nên cực kỳ yếu ớt.

Sân nhà Âu Dương bốc lửa ngùn ngụt, mùi khói gay mũi nồng nặc bao trùm lấy toàn bộ nhà Âu Dương.

Phía sau một hòn non bộ, Linh Hồ Uyển Nhi và hai chị em Lý Thanh Nguyệt trốn ở đây, cả ba người đều mang vẻ giật mình hoảng sợ.

Linh Hồ Uyển Nhi cũng không ngờ được sức công phá của vụ nổ lại mạnh như vậy, đến mức có thể nổ bay nóc mấy căn nhà gần đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận