Tên nhóc này, do tôi bảo kê!
Một câu nói thản nhiên nhưng lại khiến Diệp Phàm thấy vô cùng khí phách.
Chẳng trách phụ nữ đều thích được đàn ông bảo vệ, cảm giác như vậy thật tốt.
Đương nhiên giới hạn của Diệp Phàm là bảo vệ người thân, bảo vệ tình cảm, cách nghĩ của anh cũng xem như là bình thường.
“Hừ, muốn bảo vệ người đang nằm trong tay tôi. Bây giờ thì e là đến tư cách, ông cũng chẳng hề có, cho dù có lấy được đồ tốt của nhà Âu Dương tôi!”
Âu Dương Thái Hồng rống lớn. Nhà Âu Dương có một phòng chuyên dùng để chứa đồ quý, bên trong chứa đủ các loại vật phẩm quý giá.
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Dù sao cũng là một gia tộc lớn như vậy, nên tất nhiên họ cũng thu thập được khá nhiều đồ quý lạ.
Thế nhưng, thứ đồ có thể giúp Nam Cung Lăng phục hồi nhanh chóng chắc chắn là vô cùng quý trọng, cũng khiến cả Âu Dương Thái Hồng xót lòng.
Càng nghĩ, Âu Dương Thái Hồng càng tức giận, tất cả những chuyện này đều liên quan đến Diệp Phàm.
Một con tép nhỏ chẳng đáng coi trọng mà lại gây ra rắc rối lớn như vậy cho nhà Âu Dương.
Vù!
Khí thế mạnh mẽ phát ra từ trong người Âu Dương Thái Hồng.
Giây tiếp theo, Âu Dương Thái Hồng hung hãn đánh một quyền về phía Nam Cung Lăng.
“Đánh hay lắm!”
Nam Cung Lăng rống lớn, ông ta phản ứng nhanh nhạy, đưa tay tung một chưởng để đỡ chưởng đó.
Ầm!
Hai bên va chạm vào nhau dữ dội, tạo ra tiếng động kinh trời, Nam Cung Lăng lùi hai bước về sau rồi mới đứng vững lại.
Âu Dương Thái Hồng chẳng lùi một bước, cả người khí thế bừng bừng, đầu ngón chân khẽ đạp lên đất rồi vụt lên áp sát người lần nữa.
Mặc dù Nam Cung Lăng đã lùi lại hai bước nhưng sắc mặt Âu Dương Thái Hồng cũng trở nên u ám. Chỉ lùi mỗi hai bước chứng tỏ thực lực Nam Cung Lăng đã phục hồi được bảy, tám phần rồi.
Hai người đối chọi. Lúc này Diệp Phàm cũng hiểu được tại sao sau khi Âu Dương Hải để mình thả Ma La và Nam Cung Lăng ra, tứ trưởng lão Âu Dương Nghị và thất trưởng lão Âu Dương Hải Lâm lại lo lắng như vậy.
Hai người này là đối thủ mạnh, đủ khả năng để đấu một trận lớn với Âu Dương Thái Hồng.
Hai người đánh nhau, Diệp Phàm chạy đến bên cạnh Âu Dương Ngọc Quân, lại cõng cậu ta lên lưng.
Lúc nãy khi Âu Dương Thái Hồng tấn công bọn họ, đã tạo một khoảng không ở chỗ này của bọn họ, bởi vì do Âu Dương Thái Hồng ra tay nên chắc chắn đám người bọn họ sẽ chết.
Ai mà ngờ giữa đường chém giết lại xuất hiện Nam Cung Lăng chặn đường của Âu Dương Thái Hồng.
Diệp Phàm cõng Âu Dương Ngọc Quân trên lưng xông ra ngoài, từ sau khi Nam Cung Lăng xuất hiện, tứ trưởng lão Âu Dương Nghị đã chuẩn bị sẵn sàng, phái mấy đệ tử ưu tú của nhà Âu Dương ngăn cản Diệp Phàm.
Giết chóc, lại bắt đầu lần nữa!