Phá Quân Mệnh

Hạ Hồng giận dữ quát: “Chúng tôi là môn phái thuộc Liên minh võ đạo, Liên minh võ đạo chính là đại biểu cho chính nghĩa giữa các tông môn trong giới võ đạo, Thánh môn các người lập môn lúc nào ở đâu tại sao tôi chưa từng nghe qua?”

Liên minh võ đạo được xây dựng dựa trên việc liên kết các thế lực, là cốt lõi chính nghĩa của võ lâm, hễ bị nó công nhận là thế lực tà ác sẽ bị toàn bộ giới võ đạo trấn áp.

Cũng giống như Diệp Phàm chỉ là truyền nhân của Ma đao nhưng đã gây ra cho ông ta rắc rối lớn, từ đó được đặt biệt danh là ‘tiểu ma đầu’.

“Ha ha ha…”

Diệp Phàm bật cười, trong tiếng cười tràn đầy châm chọc: "Đám khốn kiếp liên minh võ đạo đều là một đám chó đạo đức giả tới cực điểm, mặt ngoài thiện lương nhưng bên trong lại làm chuyện tàn ác mà thôi!”

“Hỗn xược, đúng là hỗn xược…”

Hạ Hồng kinh ngạc, Diệp Phàm lại dám mắng chửi Liên minh võ đạo, cho dù là ăn gan hùm mật báo, cũng không dám như vậy…


Đột nhiên, Hạ Hồng dường như nhớ tới điều gì đó liền gầm lên: “Các người có phải là do Diệp Phàm tìm đến không?”

Kẻ này lại táo bạo đến bậc này, ngay cả Liên minh võ đạo nói mắng liền mắng, Diệp Phàm là người duy nhất mà ông ta biết dám làm như vậy.

Tại thời điểm này lại kéo người đánh lên Lăng Tiêu Sơn, cái gì phò tá chính nghĩa, trong mắt ông ta đều là thứ nhảm nhí.

Đối phương nhất định có thù hận với bọn họ, cho dù Lăng Tiêu Sơn làm việc ác cũng không ít nhưng cũng không đến mức diệt môn!

“Diệp Phàm, anh ta là vị thần tiên nào thế?”, Diệp Phàm cau mày gào lên.

Âu Dương Hải suýt chút nữa không nhịn được cười ra tiếng, tự khen bản thân là thần tiên, như thế cũng được?

Khóe miệng Linh Hồ Uyển Nhi cũng đong đầy ý cười, đôi mắt to không chút dấu vết trợn mắt với Diệp Phàm.


“Hừ!”

Hạ Hồng nặng nề hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt âm u: “Các người không cần phủ nhận nữa, lúc này lại xuất hiện ở Lăng Tiêu Sơn, nếu nói không có liên quan gì đến Diệp Phàm, có đánh chết tôi cũng không tin!”

“Đúng vậy, tên nghiệp chướng Diệp Phàm đó không dám đến, lại cử các người tới trước, đâu biết chính là đưa các người vào chỗ chết”!”, lại có một vị trưởng lão khác kêu lên.

Hạ Hồng phất tay ngăn cản những người khác muốn nói chuyện, trầm giọng quát: “Diệp Phàm cho các người thù lao bao nhiêu, nói ra đi, chúng ta không nhất thiết phải trở thành kẻ địch!”

Hạ Hồng biết rất rõ tình hình hiện tại của Lăng Tiêu Sơn, nếu phát sinh đại chiến với đám người trước mặt, bọn họ nhất định sẽ chịu rất nhiều thiệt hại.

Khi đó, rất có thể Diệp Phàm sẽ lợi dụng chỗ trống để tiến vào, với sự cay độc của anh thì chắc chắn sẽ là họa lớn đối với Lăng Tiêu Sơn.

“Ông thực sự muốn biết?”, Diệp Phàm cười nhạt hỏi.

“Ha ha ha…”

Hạ Hồng phá lên cười: “Mọi người đều là người trong giang hồ, quan tâm tới một chữ ‘lợi’, đừng ngại nói ra cái giá Diệp Phàm trả cho các người, nói không chừng chúng ta còn có thể làm bạn!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận