Âu Dương Đạo Vĩ thản nhiên nói, ông ta sẽ không vì một số suy đoán vô căn cứ mà chùn bước.
Mặt mũi nhà họ Âu Dương bị Diệp Phàm làm tổn hại, ông ta nhất định phải lấy lại.
Hơn nữa, tin tức bọn họ từ ngàn dặm gấp rút tới thủ đô sớm muộn gì cũng sẽ bị rò rỉ ra ngoài, dù sao thì nhà họ Lâm cũng đã biết.
Nếu như vì một số suy đoán mà sợ hãi chùn chân, nhà họ Âu Dương sẽ trở thành trò cười của thiên hạ.
"Ha ha ha..."
Lâm Hồng Dương cười lớn: "Nhị trưởng lão quả nhiên quyết đoán, không biết nhà họ Lâm tôi có vinh hạnh hợp tác với nhị trưởng lão cùng nhau tiêu diệt nhà họ Diệp không?” <!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Âu Dương Đạo Vĩ không có lập tức đáp lại, nhìn Lâm Hồng Dương thật sâu, duỗi một ngón tay ra nói: "Sau khi nhà họ Diệp bị tiêu diệt, tất cả tài sản của nhà họ Diệp sẽ thuộc về nhà họ Âu Dương của tôi, điều kiện này có thể chấp nhận được không?"
"Đương nhiên có thể, mục tiêu của chúng tôi là hủy diệt nhà họ Diệp, không phải tài sản của nhà họ Diệp!", Lâm Hồng Dương quát khẽ.
Âu Dương Đạo Vĩ và Âu Dương Nghị bọn họ nhìn nhau, sau đó duỗi tay phải ra cười nói: "Hợp tác vui vẻ!"
"Hợp tác vui vẻ!"
Tâm trạng Lâm Hồng Dương có chút kích động, việc này là ông ta làm hơn nữa còn hợp tác thành công.
Nếu nhà họ Diệp bị tiêu diệt, vị trí gia chủ của nhà họ Lâm sẽ là của ông ta.
Mặc dù Lâm Bắc Nhạc có ý để Lâm Thanh Đế làm gia chủ, nhưng Lâm Thanh Đế chậm trễ chưa về cũng là một vấn đề cực lớn.
Tiêu diệt nhà họ Diệp, chiến công này đủ để đẩy ông ta lên đại vị gia chủ.
"Nhị trưởng lão, hiện tại tôi sẽ trở về điều quân, chúng ta tám giờ tối sẽ tụ họp ở nhà họ Diệp!”
Lâm Hồng Dương chắp tay nói một câu, sau đó mang tâm tình kích động xoay người rời đi.
"Nhị trưởng lão, chúng ta có nhất thiết để nhà họ Lâm tham gia vào không?"
Âu Dương Hải Lâm cau mày nói: "Gia tộc thủ đô này thì tôi có chút không tin tưởng lắm, lâm trận bỏ trốn còn đỡ, chỉ sợ chúng ta sẽ bị đâm một đao sau lưng!”
"Ha ha ha... Hải Lâm không cần lo lắng."
Âu Dương Đạo Vĩ cười đầy ẩn ý: "Chúng ta hẹn nhau tám giờ ở bên ngoài nhà họ Diệp, vậy chúng ta cứ tập hợp lúc tám giờ, chỉ là ông ta không hề biết chúng ta phái đến bao nhiêu người, phái đi trước mấy người giả bộ tụ hợp, quấy nhiễu người nhà họ Diệp, để người nhà họ Lâm và người nhà họ Diệp đánh nhau một trận rồi tính!”
Khi những lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc: "Nhị trưởng lão là có ý gì?"
“Ha ha, tôi nói không rõ ràng sao?”, Âu Dương Đạo Vĩ mỉm cười.
"Rõ ràng, khá rõ ràng, ha ha ha...", Âu Dương Lâm Hải lập tức bật cười.