Đệ tử nhà họ Diệp cũng có thể gọi là tiểu đội bảo vệ cho nhà họ Diệp, ai nấy cũng đỏ mắt, vì họ đã bắt đầu chờ đợi ngay từ ngày Diệp Phàm tới làm loạn nhà họ Âu Dương.
Diệp Phàm là tiểu ma đầu bị cả giới võ đạo khinh bỉ, thế nhưng trong mắt đệ tử nhà họ Diệp, Diệp Phàm là thần tượng của bọn họ, là cậu chủ mà bọn họ kính trọng.
Mọi chuyện Diệp Phàm truyền ra đều khiến bọn họ cảm thấy kích động, chỉ hận một nỗi không thể rời nhà họ Diệp, chạy theo Diệp Phàm đánh giết bốn phương.
“Giết giết giết!”
Đệ tử nhà họ Diệp gào lên, đao kiếm trong tay vung lên ầm ầm, có tên xui xẻo bị một lúc trúng mấy nhát đao liền, máu tươi thấm đẫm trên người trông vô cùng thảm hại.
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Rầm!
Cánh cửa đã được đóng, lại một lần nữa bị xe hơi đâm vào, không ít người ngẩng đầu lên nhìn.
Lâm Hồng Dương tức giận gào lên: “Tiêu diệt nhà họ Diệp...”
Lâm Hồng Dương được mấy người nhà họ Lâm bảo vệ, vì ông ta không mạnh, chỉ biết chút võ công bình thường.
Không có sự bảo vệ của người nhà họ Lâm, ông ta vừa rồi chắc đã nằm gục ra đất rồi.
Bọn họ bị tập kích, không ngờ nhà họ Diệp lại có sự chuẩn bị từ sớm như vậy, lại còn chuẩn bị cả lưới để đối phó với bọn họ.
Thất bại trong vụ đánh lén, khiến bọn họ phải trả cái giá quá đắt, Lâm Hồng Dương cũng không kịp để ý quá nhiều, chỉ để người nhà họ Lâm xông lên.
“Ha ha, cuối cùng cũng tới, lại còn đeo mặt nạ nữa sao, giấu đầu hở đuôi...”
Từ camera nhìn đội xe xông vào, Diệp Chấn Hà lạnh lùng cười.
Ông cụ cảm thấy tức cười, lại có người xông vào, mà ai nấy đều còn đeo mặt nạ đen.
Thế nhưng, Lâm Hồng Dương không biết là quên hay như thế nào, lại không đeo mặt nạ.
“Bố, chú Hiền...”
Đúng lúc này, một người phụ nữ rảo bước đi tới, người này chính là mẹ của Diệp Phàm, Chu Tình.
Nhìn thấy Chu Tình, sắc mặt Diệp Chấn Hà liền biến sắc, nói: “Không phải bảo con không được rời khỏi nhà rồi sao, sao lại còn quay lại đây?”
“Con là chủ nhà của nhà họ Diệp, con không tới làm sao được chứ?”, Chu Tình bình thản cười nói.
“Đúng là làm càn mà!”
Diệp Chấn Hà vuốt râu trừng mắt nói: “Phù Sinh không có ở đây, chúng ta cũng chỉ mà mấy lão già, đầu có rơi xuống cũng chẳng hề gì, nhưng nếu con xảy ra chuyện, bố biết ăn nói với Phù Sinh thế nào?”