Phá Quân Mệnh

Vì trên người ông ta đang có sức mạnh rất lớn nên khi đón được La Hồng Hà, bà ta cứ như chạm phải điện, mặt bà ta liền ửng đỏ lên.

“Ha ha ha…”

Diệp Phàm cười to và xông qua, sau đó ra một chưởng về phía Tào Hùng.

“Đồ khốn nạn!”

Tào Hùng giận dữ hét lên, đấm ra một đấm, nội lực bọc quanh tay của ông ta, trông cứ như sắp cháy lên.

Ầm!

Tay của hai người họ đập mạnh vào nhau, Diệp Phàm vẫn không nhúc nhích nhưng Tào Hùng thì liên tục lùi về sau.



Nhìn là biết ngay ai mạnh ai yếu rồi!


Diệp Phàm lại tiếp cận, anh búng người lên, đá mạnh lên người Tào Hùng.

“Đỡ lấy!”

Tào Hùng giận dữ hét lên, nếu lúc này mà bỏ chạy thì đã không còn kịp nữa, chỉ có thể bắt chéo hai cánh tay lại để đỡ đòn thôi.

Ầm!

Một âm thanh cực lớn vang lên, hai cánh tay của Tào Hùng đã đỡ được đòn chân của Diệp Phàm nhưng ông ta phải làm điều đó một cách rất khó khăn, hai tay cánh ông ta đều run lên.

Lúc này, Diệp Phàm đứng một chân trên mặt đất, chân còn lại thì đang dùng sức đè ép xuống cánh tay của Tào Hùng xuống.

“Để tôi xem ông có thể chịu đựng được bao lâu!”

Anh vừa dứt lời thì một luồng sức mạnh liền truyền đến chân phải của anh. Tào Hùng lập tức cảm thấy bản thân như đang gánh một tảng đá lớn, hơn nữa, trọng lượng của tảng đá đó lại còn không ngừng tăng lên.

Lúc này đã không còn có ai dám lên tiếng nữa, Tào Hồng Lượng bị Diệp Phàm đánh cho không đứng dậy nỗi, vai của La Hồng Hà thì bị đâm thủng, đau đến mức bà ta chỉ muốn lăn lộn trên mặt đất.


“Giữ vững, ráng lên… Bụp…”

Một âm thanh lớn vang lên, hai đầu gối của Tào Hùng nện mạnh xuống đất, đá lót nền bên dưới liền nát vụn thành nhiều mảnh.

Tào Hùng đã quỳ xuống, nhà họ Tào đã quỳ xuống rồi.

Diệp Phàm nhìn ông ta rồi lạnh lùng nói: “Tào gia chủ, bây giờ chúng ta hãy nói đạo lý, xóa bỏ hiểu lầm, được không?”

“Diệp Phàm, cậu…”

Tào Hùng tức muốn chết.

“Nếu như không muốn nói chuyện thì tôi sẽ giết chết hết các người!”. Ông ta vẫn chưa nói dứt lời thì Diệp Phàm đã lạnh lùng nói.

Cả người Tào Hùng run lên, giọng nói không chút cảm xúc đó của Diệp Phàm khiến ông ta run sợ. Tào Hùng biết rõ, nếu như thật sự chọc giận Diệp Phàm thì có lẽ nhà họ Tào bọn họ sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.

Phù!

Tào Hùng thở một hơi thật mạnh rồi nói với giọng vô cùng tủi nhục: “Chúng tôi đồng ý nói đạo lý, xóa bỏ hiểu lầm…”

Lúc Tào Hùng nói ra câu đó thì dường như ông ta đã không còn sức lực gì nữa.

“Nếu vậy thì tốt, chuyện này không có liên quan gì đến tôi, tôi cũng không cần thiết phải giết cháu nội ông, đã rõ chưa?”. Diệp Phàm lạnh lùng nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận