Phá Quân Mệnh

Diệp Hiền tự nổ rồi, nội lực nghịch dòng, trong cảnh giới tiểu tông sư, xem như ông ta cũng là một cao thủ đi được xa rồi.

Diệp Hiền tự nổ, sức mạnh phi thường khiến người người kinh ngạc, Âu Dương Đạo Vĩ trực tiếp bị nổ bay lên.

Âu Dương Đạo Vĩ lúc này đầu tóc rối loạn, cả người vương đầy máu, hai ống tay áo ông ta rách vụn, trên da còn có những vết thương máu tươi chảy ra liên tục.

Rõ ràng Âu Dương Đạo Vĩ cũng bị thương không ít.

Luyện võ cổ truyền nhất định phải luyện khí đan điền, luyện được khí đan điền mới có thể vận hành theo chu thiên, phát triển không ngừng.

Sức mạnh cũng từ đó mà đến, đan điền cũng là nơi chứa đựng tinh hoa tinh thần của sinh mạng. Hôm nay một hoá kình tiểu tông sư vận nội lực nghịch dòng, đan điền bùng phát, sức mạnh bùng nổ có thể tưởng tượng được.

“Người anh em…”

Diệp Chấn Hà rống lớn, đôi mắt hổ ngấn lệ. Năm đó, từ khi ông cụ đưa Diệp Hiền đến nhà họ Diệp đến nay cũng đã hơn bốn mươi năm, tình cảm hai người cũng như anh em ruột thịt.

Nhưng chỉ mới chớp mắt, Diệp Hiền đã vùi vào tro bụi, ngay cả xương cốt cũng không thể giữ được.


“A…”, Diệp Chấn Hà ngửa mặt lên trời rống lớn, khí thế đặc biệt bùng nổ từ trên người ông cụ.

“Bố…”

“Ông…”

“Trưởng tộc…”

Người nhà họ Diệp liên tục la lớn, Diệp Chấn Hà cũng đang nghịch dòng nội lực, dâng cao khí thế.

“Ông cụ Diệp, Tô Linh Lung đến chi viện giúp sức!”

Lúc này, một giọng nói khẽ vang lên từ ngoài cửa, một người phụ nữ xinh đẹp dẫn theo ba người đàn ông tiến vào.

“Tô Linh Lung, sao cô lại đến đây?”, Diệp Thánh kinh ngạc.


Ai đến thì cậu ta cũng không bất ngờ nhưng Tô Linh Lung đến lại khiến cậu vô cùng ngạc nhiên.

Cậu ta không nhớ là nhà họ Tô và nhà họ Diệp cậu có quan hệ thân thiết gì, nhưng khoé miệng Chu Tình như có chút ý cười khó hiểu.

Bà ta mở lời nói: “Linh Lung, tôi thay Diệp Phàm cám ơn cô trước!”

“Dì Chu khách sáo rồi!”, Tô Linh Lung cười nói.

“Con nhóc này ở đâu ra mà dám xen vào chuyện của nhà Âu Dương, đúng là muốn chết!”

Bát trưởng lão nhà Âu Dương - Âu Dương Xuyên hét lớn một tiếng, vừa loé lên cả người đã xông vội về phía Tô Linh Lung.

Tô Linh Lung cũng chẳng động đậy gì, hai trong ba người đàn ông sau xông lên, lao thẳng vào Âu Dương Xuyên.

Ầm!

Ba người giao đấu phát ra tiếng va chạm kịch liệt. Tô Linh Lung tiếp tục đi về phía trước, người đàn ông còn lại bảo vệ cô ta.

Lúc này sắc mặt Lâm Hồng Dương trở nên có chút khó coi: “Cô Tô, đây là chuyện của năm gia tộc lớn chúng tôi, nếu nhà họ Tô các cô tham gia vào thì có chút không ổn rồi nhỉ?”

Nhà họ Tô rất đặc biệt, đó là bởi vì ông cụ Tô cũng rất đặc biệt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận