Phá Quân Mệnh

“Tôi không quan tâm ông giết nhà nào, nhưng nhà của Diệp Phàm thì Linh Hồ Uyển Nhi tôi không cho phép!”

Linh Hồ Uyển Nhi đáp trả, sau đó cô ta nhìn Diệp Phàm, đôi mắt xinh đẹp mang theo nét xấu hổ: “Diệp Phàm, đây là một bí pháp truyền thụ khác của nhà họ Linh Hồ tôi, hôm nay tôi truyền cho anh, chúng ta cùng dùng!”

“Kiếm pháp gì?”

Diệp Phàm bất ngờ, lúc này rồi còn muốn học kiếm pháp gì?

“Đây là kiếm pháp Nhất Thị, tên là kiếm Ngọc Nữ Tố Tâm, là kiếm pháp nam nữ cùng luyện, hai người đồng lòng, uy lực sẽ càng tăng thêm!”, Linh Hồ Uyển Nhi nhỏ giọng nói.

“Kiếm pháp song luyện?”

Diệp Phàm sửng sốt, hai từ song luyện này khiến anh suýt nữa rớt cả cằm.



“Đừng có nghĩ linh tinh, tôi đọc kiếm quyết cho anh nghe, luyện theo nhịp điệu của tôi, chỉ có song kiếm hợp bích mới có hi vọng đánh thắng được bán bộ tông sư!”


Linh Hồ Uyển Nhi nói, nhưng Âu Dương Đạo Vĩ sẽ không cho bọn họ thêm thời gian.

“Cô Linh Hồ, vậy thì đắc tội rồi!”

Âu Dương Đạo Vĩ lạnh lùng hét lớn, tay phải cầm trường đao, bước chân đạp mạnh lao nhanh về hướng Diệp Phàm.

“Thằng nhóc thối, ông sẽ câu giờ cho cháu!”

Diệp Chấn Hà gầm lên, từ bên cạnh xông tới, ông cụ nhìn ra Diệp Phàm đang gấp bách tiếp thu kiến thức mới.

“Ha ha ha, lão già, Triệu Dũng Mãnh tới giúp ông!”

Triệu Dũng Mãnh cùng ra tay, chạy nhanh tới từ góc bên cạnh.

Cây đao lưỡi dài của hắn ta rất có cá tính, lưng đao khảm nhiều vòng đồng, khi chém vòng đồng sẽ va vào nhau, phát ra âm thanh lanh lảnh, tựa như đang thúc giục hồn phách.

Còn thuộc hạ của Tô Linh Lung, sau khi uống viên Bồi Nguyên Đan chuyên dùng để trị thương, cũng cùng xông vào.


Thế nhưng nhác thấy ba người phi tới, Âu Dương Đạo Vĩ lộ vẻ khinh thường: “Không biết tự lượng sức mình!”

Nói đoạn, Âu Dương Đạo Vĩ nâng trường đao, đón đợi ba người đến.

Rầm rầm rầm!

Ba chọi một, bốn người lao vào nhau chém giết túi bụi.

Diệp Phàm liếc nhìn, lòng hơi chùng xuống, kiếm pháp Ngọc Nữ Tố Tâm của nhà họ Linh Hồ quá huyền diệu, nhưng chỉ từ kiếm quyết cũng có đủ thấy được điều đó.



Bên khác, trong núi Thập Vạn, Kim Yến Nhi đang liều mạng ngăn chặn Hùng hộ pháp, sức mạnh của Hùng hộ pháp rất lợi hại, khiến cô ả nhiều lần rơi vào thế hiểm.

Đến phần áo trước ngực cũng bị xé rách, tự bảo vệ chính mình đã là cả một vấn đề, càng đừng nói tới truy đuổi Hàn Tuyết.

“Lão Hùng, đi thôi!”

Lúc này, một tiếng gọi vọng lại từ phía bên cạnh bọn họ.

Chỉ thấy bốn người khác chạy về phía họ với bộ dáng rất thê thảm.

“Mọi người….”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận