Tuy chỉ là bán bộ, nhưng kèm theo hai chữ tông sư, cũng biết sức mạnh đáng sợ ra sao.
“Diệp Phàm...”
Linh Hồ Uyển Nhi bật nhảy ra, đỡ lấy Diệp Phàm, nhưng cho dù là như vậy cô ta cũng phải liên tiếp lùi về sau, gạch đá dưới chân cũng bị vỡ nát cả mảng.
Phụt!
Mọi người nhìn về phía Âu Dương Đạo Vĩ, ai nấy cũng không nhịn được mà cười thành tiếng.
Không ít người dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Diệp Phàm, đến lúc này rồi còn giở trò gì được nữa?
Lồng ngực của Âu Dương Đạo Vĩ bị khoét thành hai miếng lớn, nhìn vào trông rất nực cười. <!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Âu Dương Đạo Vĩ cũng không thèm để ý tới bọn họ, cả người run lên, khoé miệng phun ra máu tươi.
Nụ cười của những người đang đứng xem chợt tắt ngấm, Âu Dương Đạo Vĩ lại chảy máu miệng.
Một mình chiến đấu cùng Diệp Phàm lại khiến ông ta chảy máu.
Không thể nào ngờ được!
Vừa rồi kỹ thuật võ công của Diệp Phàm sử dụng, thật đáng kinh ngạc.
“Ha ha, rất tốt, công pháp do Đao Ma sáng tạo ra quả nhiên không thể xem thường!”
Âu Dương Đạo Vĩ đanh mặt lại: “Thế nhưng, hôm nay tao vẫn phải giết chết mày!”
Trong lòng ông ta cảm thấy vô cùng bực tức, ông ta đường đường là bán bộ tông sư nhưng lại liên tiếp bị thương, lại còn bị đám tiểu tông sử đánh cho bị thương.
Điều này khiến ông ta chợt hoài nghi năng lực của bản thân, cho rằng bán bộ tông sư của mình là giả.
Âu Dương Đạo Vĩ lại xông tới, hôm nay nhất định phải chết Diệp Phàm, bằng không tương lai sẽ là mối hoạ lớn.
Diệp Phàm ôm nửa người Linh Hồ Uyển Nhi vào trong lòng, anh cắn răng đứng lên, Linh Hồ Uyển Nhi nhét nhanh một viên bồi nguyên đan vào bên miệng anh, nhưng Diệp Phàm lại lắc đầu.
“Anh mau uống đi”, nhìn thấy Âu Dương Đạo Vĩ đang xông tới trước mặt, Linh Hồ Uyển Nhi cuống quýt giậm chân.
“Không thể uống!”
Diệp Phàm nói một câu rồi xông về phía trước.
Nội lực do Độc Cô Thiên Đao để lại trong người anh đang muốn tung ra, chỉ tới lúc cận kề giữa sự sống và cái chết, nó mới phóng ra.
Tuy không đoán được chính xác, thế nhưng thấy nó muốn trỗi dậy, khiến anh vô cùng mong chờ.
Đây là một cảm giác rất kỳ lạ sức mạnh của tông sư luôn thâm sâu khó đoán.
“Đi chết đi!”
Nguồn sức mạnh vô biên phát ra, trong chốc lát Diệp Phàm cảm nhận được áp lực quá lớn, còn anh lúc này như một con thuyền, có thể bị lật nhào bất kỳ lúc nào.
Phù!
Diệp Phàm bay lên, máu trong miệng lại lần nữa bắn ra.