Thế nhưng nguồn sức mạnh trong người Diệp Phàm lại nhanh hơn, nó có thể toát ra bất kỳ khi nào, cho nên Diệp Phàm càng mong chờ hơn.
Song bóng của Âu Dương Đạo Vĩ cũng xông tới, thân như đại bàng bổ nhào xuống.
Soạt!
Linh Hồ Uyển Nhi xuất kích, trường kiếm trong tay vung lên, kiếm pháp kỳ quái tung ra về phía Âu Dương Đạo Vĩ.
“Châu chấu đá xe!”
Một đao vung lên, khiến Linh Hồ Uyển Nhi liền ho ra máu.
“Uyển Nhi!”
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Diệp Phàm đau lòng hô lên một tiếng, thế nhưng lại giúp anh có được một chút thời gian tránh một cú đạp này của Âu Dương Đạo Vĩ.
“Đúng là không tạo ra được kỳ tích nào mà!”
Nhìn cảnh tượng lúc này, Âu Dương Nghị lạnh lùng cười, quay lại nhìn đám đệ tử của nhà họ Âu Dương đã không còn tung hô mà nói: “Giết, tiêu diệt nhà họ Diệp!”
“Tiêu diệt nhà họ Diệp!”
“Tiêu diệt nhà họ Diệp!”
Giọng nói vang lên như sấm, đệ tử nhà họ Âu Dương vực dậy tinh thần, hôm nay nhất định phải tiêu diệt nhà họ Diệp, nhà họ là một trong năm gia tộc lớn ở thủ đô, cho nên đệ tử nhà họ Âu Dương tỏ ra vô cùng kích động.
“Cậu chủ, tôi giúp cậu có thêm thời gian!”
Đúng lúc này một giọng nói vang lên, một bóng người mang theo vết máu nhanh chóng chạy xông về phía Âu Dương Đạo Vĩ.
“Không được!”
Diệp Chấn Hà hô lên, hai tay níu chặt lấy đội trưởng của tiểu đội Lôi Đình của nhà họ Diệp là Diệp Hải Long.
Mấy cao thủ có hạn của nhà họ Diệp, lúc này họ định xông ra làm gì, Diệp Chấn Hà rõ hơn ai hết.
“Ha ha ha, lão gia, trước khi chết cống hiến chút sức lực cuối cùng cho nhà họ Diệp!”
Diệp Hải Long cười lớn, nội lực luân chuyển trong đan điền, mau chóng xông lên về phía Âu Dương Đạo Vĩ.
“Khốn nạn!”
Âu Dương Đạo Vĩ gầm lên, lại tự nổ, người nhà họ Diệp tại sao lại nhiều kẻ cảm tử như vậy chứ, ông ta định lùi về phía sau nhưng đã không kịp.
Rầm!
Một tiếng nổ cực lớn vang lên, mưa máu dội xuống người Âu Dương Đạo Vĩ, bản thân ông ta cũng bị bắn ra phía sau.
“A...chú Hải Long...”
Diệp Phàm hai mắt đỏ ngầu, nước mắt chảy xuống, lại thêm người nữa quyên sinh, đến cả mảnh xương cũng không còn.
“Âu Dương Đạo Vĩ, lão già chó chết, hôm nay Diệp Phàm tôi thề không giết chết được ông tôi không làm người...”
Diệp Phàm gầm lên, giọng nói điên cuồng từ miệng anh phát ra.
“Không!”
Đúng lúc này, lại một tiếng nổ kinh người vang lên.