Âu Dương Viễn hét lớn, nội lực bao bọc nắm đấm, giống như móng vuốt hổ cực lớn xông qua.
Quyền này đánh ra, không khí dồn nén đến ù cả tai, thậm chí còn khiến người ta có ảo giác như không gian xung quanh cũng bị bóp méo.
“Chậm quá!”
Diệp Phù Sinh nhàn nhạt mở lời, vẻ mặt trước sau vẫn luôn cười lạnh, ngay khi nắm đấm mạnh bạo chỉ cách ông ta chưa đến nửa cánh tay…
“Không thể nào!”
Đột nhiên Âu Dương Viễn sợ hãi rống một tiếng, trong nháy mắt, ông ta có cảm giác như bị một ác thần nhìn chằm chằm vậy.
Còn bản thân lại nhỏ bé như vậy, thấp kém như vậy.
Ầm!
Diệp Phù Sinh bắt lấy nắm đấm Âu Dương Viễn, trực tiếp ném ông ta lên rồi đập mạnh xuống đất.
Rắc…
Đất đá vỡ nát một mảng lớn, Âu Dương Viễn bị ngã xuống, thất khiếu đều chảy máu, xương cốt khắp người bị vỡ vụn.
Nội lực Diệp Phù Sinh xâm nhập vào bên trong cơ thể đối thủ giống như đầu máy xe lửa đang không ngừng va chạm loạn xạ trong cơ thể ông ta, nhanh chóng phá huỷ các bộ phận bên trong.
Những người xung quanh đều sợ đến ngây người. Âu Dương Viễn là bán bộ tông sư, bây giờ lại bị người ta ném xuống đất như một con chó vậy.
Lực tấn công mạnh bạo này khiến ánh mắt ba người mạnh tông sư kia đều kinh sợ.
Ầm!
Lại một tiếng nổ lớn vang lên, tay chân Âu Dương Viễn co giật, thất khiếu máu chảy liên tục như xe mất thắng vậy.
Chưa đến năm giây sau, Âu Dương Viễn kêu rên một tiếng, cả người co giật rồi lập tức cứng đờ.
Chết rồi!
Nhị trưởng lão mới thăng cấp nhà Âu Dương - Âu Dương Viễn, một bán bộ tông sư đã bị Diệp Phù Sinh ném chết.
“Nhị trưởng lão, nhị trưởng lão…”
Có một vị trưởng lão nhà Âu Dương hoảng sợ gào thét, nhị trưởng lão đã bị ném chết rồi, có thể nói đây chính là bán bộ tông sư đáng thương nhất.
Trong giới võ đạo trước giờ chưa từng xảy ra việc bán bộ tông sư bị ném đến chết như vậy, Âu Dương Viễn chính là người đầu tiên.
Diệp Phàm ngồi nơi đó, vẻ mặt cũng tỏ vẻ kinh ngạc, trước giờ người cha này của anh đều “tự cao tự đại”, không thèm nhìn đến người trong thiên hạ, vậy mà còn có một mặt hung bạo như vậy.
Thủ đoạn của bản thân anh so với Diệp Phù Sinh, chẳng qua chỉ là học sinh tiểu học mà thôi.
Ném chết nhị trưởng lão Âu Dương Viễn chỉ với ba chiêu, người nhà họ Âu Dương đều nhìn Diệp Phù Sinh như thể đang nhìn một con mãnh thú.
Ánh mắt họ đầy vẻ kinh hãi và kiêng dè.
“Rốt cuộc ông là ai? Quăng chết trưởng lão nhà họ Âu Dương bọn tôi. Tối nay chắc chắn ông sẽ không thể sống mà bước ra khỏi đây đâu”.
Âu Dương Thái Hồng đứng dậy, chỉ vào Diệp Phù Sinh rồi lớn tiếng hét.
Lúc nói đến hai chữ “quăng chết”, trong lòng Âu Dương Thái Hồng còn có cảm giác bức bối.
Rõ ràng là hiếp người quá đáng mà.