“Bố, ám sát Kiến Thành thì chính là kẻ thù của cả nhà Thương Quan mình, chúng ta phải giải quyết như thế nào?”, Thượng Quan Kiến Nghiệp đứng ra nói.
Ông ta là bố của Thượng Quan Diên Vũ và là con trai cả của Thượng Quan Thiên Hùng.
Thượng Quan Thiên Hùng không nói gì, chỉ liếc nhìn xung quanh. Hầu như tất cả các gia tộc cốt cán của gia đình Thượng Quan đều ở đây, ngay cả Thượng Quan Minh Vũ vẫn còn đang học đại học cũng nằm trong số đó.
Cuối cùng, lão ta nhìn về phía Thượng Quan Diên Vũ nói: “Diên Vũ, cháu nghĩ nên làm thế nào?”
Thượng Quan Diên Vũ bước ra nói: “Thứ nhất: Phát lệnh truy nã. Nhà Thượng Quan chúng ta sẽ treo giải thưởng 100 triệu tệ để tìm ra hung thủ. Cháu tin rằng chỉ cần có đủ tiền, ắt sẽ có người tài năng đến nhận thôi;
Thứ hai, tìm ra các cường giả mới nổi trong thành phố Cảng và các thành phố lớn nhỏ lân cận. Với thực lực tứ đạo ám kình của chú hai, người thường không thể nào sát hại được chú ấy trong thời gian ngắn như vậy được. Đối phương rất có khả năng là một vị hóa cảnh tiểu tông sư hoặc sắp đạt đến cao thủ hóa cảnh. <!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Thứ ba: Các thế lực từng có hiềm khích với nhà Thượng Quan, chúng ta đến thăm từng nhà một để tỏ rõ thái độ, có thể sẽ có người lộ ra sơ hở;
Thứ tư...”
Thượng Quan Diên Vũ đưa ra năm đề nghị liên tiếp, mỗi điều đều rất hợp lý.
Trong đại sảnh không có ai nói chuyện gì, còn có đệ tử gia tộc trẻ tuổi cũng muốn tham gia, nhưng trước cái nhìn nghiêm khắc của bố mẹ mình, bọn họ chỉ đành từ bỏ.
Trong nhà Thượng Quan, thứ bậc trong gia tộc rất nghiêm ngặt, Thượng Quan Thiên Hùng không nói thì không ai dám nói hoặc chưa lên tiếng thì đừng hòng ai dám hó hé gì.
“Được, cháu có lòng rồi, cứ làm như lời cháu đã nói đi!”
“Kẻ đã giết nhà Thượng Quan của chúng ta, tôi muốn hắn ta chết không chốn chôn thân!”
Đúng lúc này, người đàn ông trung niên bên cạnh Thượng Quan Thiên Hùng nhìn điện thoại di động, nói với lão ta: “Ông chủ, tộc Kato đến rồi, nhưng họ không đến nhà Thượng Quan của chúng ta”.
“Hả?”
“Nói đi!”
“Họ đã biết về vụ ám sát của cậu hai, nên đã tìm một nơi để ẩn náu, tuyên bố rằng họ sẽ liên lạc riêng với chúng ta khi cần, muốn chúng ta chọn ra một người để kết nối với họ!”, người đàn ông trung niên nói.
“Một lũ chó tham sống sợ chết!”
Thượng Quan Thiên Hùng tức giận, bọn người Tịch Quốc này biết được Thượng Quan Kiến Thành đã bị ám sát, nhất định sợ rằng sẽ bị liên lụy đây mà.
Thượng Quan Thiên Hùng ngẩng đẩu lên nhìn rồi nói với Thượng Quan Diên Vũ: “Ông sẽ giao chuyện này lại cho cháu, lần này hy vọng sẽ không làm ông thất vọng!”
Lão ta rời đi, đám đông cũng dần dần giải tán. Trong phòng khách lớn như vậy, chỉ còn lại Thượng Quan Diên Vũ và con gái của Thượng Quan Kiến Thành là Thượng Quan Thiên Dung.
“Anh Diên Vũ, nhất định phải tìm ra kẻ đã giết bố em, em cầu xin anh đó...”
Thượng Quan Thiên Dung nắm chặt lấy tay hắn ta khổ sở van nài nói.
“Đừng lo lắng, Thiên Dung, đó là chú hai của anh, anh sẽ không để cho tên hung thủ trốn thoát đâu!”