Phá Quân Mệnh

Ba tên người Tịch đứng ở bên cạnh hắn ta cũng ngạc nhiên.

Hiện tại thuốc biến đổi gen i vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu, sao tên này lại có thứ này được?

Đây là một chuyện quan trọng, bọn họ phải báo cáo lại với bên Tịch Quốc, bởi vì chuyện quan trọng như thế này, ngay cả bọn họ cũng không biết.

Đám đông không biết Khum Pha nuốt thứ gì, nhưng bọn họ biết sau khi Khum Pha nuốt thứ đó, khí thế toàn thân tăng lên trong nháy mắt, thậm chí nhìn hắn còn giống như một kẻ giết người.

“Thuốc biến đổi gen?”, Diệp Phàm trầm giọng nói.

“Ha ha, mày không cần biết, mày sắp là một người chết rồi!”

Khuôn mặt của Khum Pha lộ ra vẻ tàn độc, loại thuốc này còn chưa nghiên cứu thành công hoàn toàn, nhưng vì tiền thù lao 200 triệu, gã ta phải đánh cược!

Đến khi cơ thể không thể áp được sức mạnh cuồng bạo kia, Khum Pha liền hét lên một tiếng dài, lao về phía Diệp Phàm ngay lập tức.

Tốc độ của Khum Pha nhanh đến mức không cho Diệp Phàm thời gian phản xạ, gã ta tấn công nhanh như chớp, cố gắng giết người chỉ trong một chiêu!

Khi nắm đấm được vung lên, một tiếng xé gió chói tai mà ngắn ngủi vang lên!


Đám người dưới võ đài ngừng thở, hồi hộp theo dõi cảnh tượng trên võ đài.

Diệp Phàm hít sâu một hơi, vận một chuyển tâm pháp Bổ Thiên Quyết, một luồng khí không thể giải thích lưu chuyển trong cơ thể.

“Bùm...”

Hai người va chạm, không phải là chiêu thức hoa lệ rối mắt, tất cả đều là những kỹ thuật giết người trực tiếp

Những chiêu đơn giản nhất, thường là những kỹ năng giết người mạnh nhất.

Một vài chiêu thức phức tạp, không bằng một chiêu vặn cổ hữu hiệu!

Khum Pha không dè dặt chút nào, sau khi uống thuốc, gã ta đã không còn đường lui nữa, con đường duy nhất chính là giết Diệp Phàm.

“Rầm...”

Hai người đồng thời đánh vào ngực nhau.


Khum Pha cười, Diệp Phàm không hề trốn tránh.

Một chưởng này của gã ta, đủ mạnh để đập nát cả tảng đá.

Nhưng Diệp Phàm lại cười...

Không đúng?

Diệp Phàm không thổ huyết, kể cả âm thanh vang lên từ người anh cũng rất kỳ lạ, trống rỗng vang lên, giống như đánh vào một chiếc chuông vậy.

Hơn nữa, ánh mắt của Diệp Phàm nhìn gã ta còn có chút châm chọc!

“Nếu như đây là đòn mạnh nhất của mày sau khi dùng thuốc biến đổi, vậy thì mày có thể lên đường rồi!”

Đồng tử của Khum Pha liền co lại bằng đầu kim.

Tại sao Diệp Phàm lại không hề hấn gì?

Gã ta có nghĩ cũng không thể hiểu, còn Khổng Bằng ở dưới võ đài cực kỳ kích động, Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam, vậy mà Diệp Phàm lại dùng công phu cao siêu chưa từng được truyền ra ngoài của Thiếu Lâm.

Mặc dù nhìn có vẻ còn hơi thiếu sót, nhưng chắc chắn không phải thứ mà mấy chiêu thức từ nước ngoài của Khum Pha có thể so sánh được.

Ngay sau đó, Diệp Phàm bắt đầu phản công, đòn công kích như mưa xối, trút xuống Khum Pha.

“Á...”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận