Vẻ mặt Diệp Phàm đầy đau khổ: “Tại sao?”
“Hừ, không nói được lời nào tử tế…”
Mặt Hàn Tuyết đỏ bừng trách yêu một câu, cô quay đầu nghiêm túc nhìn Diệp Phàm: “Em biết lần này anh đi sẽ có hiểm nguy, em có thể cảm nhận được, nhất định phải bình an vô sự quay về, sau khi về em sẽ chiều anh, nếu không em sẽ hận anh cả đời”.
Diệp Phàm cảm động, hai tay càng ôm chặt, chí khí tăng lên xông thẳng trời cao: “Vì vợ yêu, vì danh dự, có bò cũng phải bò về…”
“Tạch”.
Diệp Phàm giơ tay tắt đèn.
Ngày thứ hai, sau khi ăn sáng xong, đầu tiên Diệp Phàm kiểm tra sức khỏe cho Hạ Sương Nhi, xác nhận chung độc không còn phát tác tiếp mới yên tâm.
Lần này không biết anh đi mấy ngày, nhanh thì hai ba ngày, còn muộn thì không nói chắc được.
“Diệp Phàm, tiệc tân gia chuẩn bị đến đâu rồi? Báo cáo cho tôi nghe!”
Lưu Tú Cầm tay dắt một con chó Golden bước đến, vô cùng kiêu ngạo, mấy ngày nay bà ta mua được một con Golden, ngày nào cũng dắt đi dạo để khoe khoang.
Một ngày phải đăng mười bài lên trang cá nhân, chụp khung cảnh khu biệt thự không chừa một góc rồi lại đăng lên.
Diệp Phàm liếc bà ta một cái, không thèm để ý đến, Hàn Tuyết vội nói: “Mẹ, Diệp Phàm đang bận, việc này để con”. .
||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||
Lưu Tú Cầm không vui: “Hừ, bận cái gì chứ? Có phải bên ngoài nhiều hồ ly tinh quá, bận rộn hẳn lên phải không?”
“Tiểu Tuyết, mẹ nói cho con biết, con phải kiểm tra cẩn thận, bây giờ nhiều hồ ly tinh lắm, cẩn thận…”
“Tiểu Tuyết, đi thôi”.
Diệp Phàm không để ý, kéo Hàn Tuyết cùng đi ra ngoài.
“Thằng ranh, giả vờ đi, tôi xem cậu giả vờ đến đâu…”, Lưu Tú Cầm cầm điện thoại trong tay lên, bên trong có một bức ảnh mơ hồ không rõ, trong đó là một nam một nữ, thân hình người đàn ông giống với Diệp Phàm, nhưng không rõ mặt.
Nếu như đúng là Diệp Phàm, ắt phải hỏi rõ ràng, đây là cảnh của quán bar Huy Hoàng, đó đúng là anh và Tần Tiểu Điệp.
Nghĩ một lúc, Lưu Tú Cầm bấm số điện thoại: “Tử Hiên, tôi đồng ý gặp cô, nhưng phải đưa chú ba của cô cùng tới…”
Sân bay quốc tế thành phố Cảng, Hàn Tuyết đưa Diệp Phàm vào tận phòng chờ rồi mới quay người rời khỏi.
Cũng vào lúc anh bước vào phòng chờ lên máy bay, thì ở cửa ra có mấy người đang đứng đó, nếu họ nhìn thấy thì sẽ bất ngờ vì đó là mấy người Diệp Tử Long cùng Diệp Bách Hào.
Hai tiếng sau, tại sân bay quốc tế Vân Điên, nơi này gần với biên giới Hoa Hạ - Myan.