Chương có nội dung bằng hình ảnh
Nghe nói là giám đốc bệnh viện, khuôn mặt của Lưu Tú Cầm biến sắc, bà ta bước tới nắm lấy tay Lý Kiệt, lo lắng nói: “Giám đốc Lý, nhất định phải chữ khỏi cho Diệp Phàm, không quan trọng là bao nhiêu tiền, chúng tôi đều sẵn sàng trả”.
Lưu Tú Cầm nói xong, còn quan tâm liếc nhìn Diệp Phàm, biểu hiện này làm cho người ta phải cảm động.
Nếu không phải biết rõ tính tình của bà ta từ trước thì nhất định sẽ bị hành động của bà ta lừa gạt.
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Lý Kiệt gật đầu nói: “Yên tâm đi, cơ thể Diệp Phàm rèn luyện hàng ngày nên sức khỏe vô cùng tốt, chúng tôi sẽ lên phương án chữa trị, mạng sống của anh ấy sẽ không gặp nguy hiểm đâu!”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi...", vẻ mặt của Lưu Tú Cầm vui mừng, chỉ là trong lòng lại cảm thấy âm u. Vậy mà Diệp Phàm lại có thể giữ lại được tính mạng, chẳng lẽ bỏ độc không đủ liều lượng sao?
Bệnh viện này là một bệnh viện nhỏ nhưng có thể chữa được cái loại kịch độc như vậy, bà ta nhất định phải chạy đi nói cho Diệp Thanh Đế để bọn họ thực hiện hành động tiếp theo.
“Chỉ là, chuyện này cũng thiệt thòi cho anh Diệp, nếu không có anh ấy, chúng tôi sẽ không được điều trị được loại độc kỳ lạ này..."
Bỗng nhiên Lý Kiệt nói một câu như vậy làm cho Lưu Tú Cầm kinh ngạc, vội vàng hỏi nguyên nhân.
Biết được là Diệp Phàm tạo ra cách pha chế thuốc mới có thể điều trị loại độc này, trong lòng Lưu Tú Cầm cũng nhẹ nhàng thở ra.
Trong lòng càng thêm bái phục bọn người Diệp Tử Long, vậy mà có thể đoán ra được chuyện Diệp Phàm có thể sẽ có phương pháp điều trị, cũng may hôm nay không quan tâm thể diện đến đây thăm nom một chút.
Bằng không, chờ đến khi cơ thể Diệp Phàm chuyển biến tốt, nếu như còn muốn giết anh, sẽ không dễ dàng như vậy.
“Mọi người có thể đi ra ngoài trước được không? Tôi có chuyện muốn nói với Diệp Phàm mấy câu”.
Đột nhiên Lưu Tú Cầm ngẩng đầu nói với mọi người. Hàn Tuyết nhất thời nghi ngờ, nói cái gì mà còn muốn bọn họ đi ra ngoài chứ?
Lưu Tú Cầm có thể có cái bí mật gì đó mà không muốn cho họ biết.