Diệp Phàm kéo tay phanh dừng xe lại, nhìn Âu Dương Ngọc Quân, hai người đều nhìn thấy nụ cười hiếu chiến của nhau.
Tối nay đã định sẵn sẽ có máu chảy thành sông, Lâm Thanh Đế chắc chắn phải chết ở thành phố Cảng này.
Âu Dương Ngọc Quân vung tay, trong tay cậu ta cầm một thanh kiếm bị gãy. Tuy kiếm đã gãy nhưng lại vô cùng sắc bén.
“Mau chóng cút đi, không được tiến lên nữa!”
Thấy hai người Diệp Phàm không những không lùi xe mà thậm chí còn mở cửa xe để đi xuống, bốn người lập tức hét lớn, bật đèn pin trên tay, chiếu vào hai người Diệp Phàm.
“Hừ!”
Âu Dương Ngọc Quân lập tức cất bước, dũng mãnh công kích về phía người đàn ông kia, thanh kiếm trong tay thuận theo đà vung lên.
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
“Roạt…”
Cả cánh tay phải của người đàn ông đang chiếu ánh sáng về phía người cậu ta lập tức bị cắt đứt, máu bắn tung tóe trong không trung.
Đây toàn là những người đã được huấn luyện bài bản, sau một hồi hoảng hốt lo sợ đã mau chóng thông báo lại cho những người ở trong biệt thự.
“Roạt…!”
Người này vừa định cất lời, tay của Diệp Phàm đã lóe lên, dao găm Bách Tích Long Lân trực tiếp đâm thẳng vào cổ họng hắn ta.
Ngay sau đó Diệp Phàm đột ngột nhảy vụt lên, con dao găm liên tiếp cứa vào cổ một người đàn ông khác, sau đó Diệp Phàm tiếp tục nhảy vọt lên theo đường tròn.
“Roạt…”
Một tiếng động nhẹ nhàng vang lên, đúng lúc này, cái đầu của ai đó đã tách rời khỏi cơ thể và rơi xuống bên cạnh.
Còn người cuối cùng, ánh sáng trên thanh kiếm của Âu Dương Ngọc Quân lướt qua nhanh như một cơn gió, người này lập tức bị giết chết, vẻ mặt hai người Diệp Phàm vô cùng bình tĩnh, chạy như bay về phía biệt thự.
“Bịch bịch…”
Lúc này, một tiểu đội đi tuần tra đã nghe thấy động tĩnh ở bên đây, tay cầm dao thép xông về phía hai người Diệp Phàm.
“Anh Phàm, thử xem ai giết được nhiều người hơn!”
Âu Dương Ngọc Quân cười lớn, ngay lập tức xông lên, đường kiếm mau chóng trút xuống.
Hai người đi đầu đột nhiên run lên bần bật, đầu hắn ta bay ra chỗ khác trong phút chốc.
Âu Dương Ngọc Quân lạnh lùng và vô cùng tàn nhẫn, sau khi giết hai người xong đã mau chóng lao về phía những người khác.
Trong khoảng thời gian này, khi được hỗ trợ bởi linh nhũ thạch dược, cậu ta tiến bộ vô cùng nhanh chóng.
Hơn nữa, trong một tuần được Diệp Phàm trị thương, hai người cũng thường xuyên tỉ thí với nhau để rèn luyện lẫn nhau.
Đến cả Diệp Phàm cũng được hưởng rất nhiều lợi ích từ Âu Dương Ngọc Quân, tất cả võ nghệ mà Âu Dương Ngọc Quân từng luyện được đều vô cùng thần kì và mạnh mẽ.
“Giết chúng đi, mau dùng súng đi!”
Trong chớp mắt, lại có thêm hai người chết nữa, những người còn lại lập tức hét lớn.
Bây giờ họ đã không còn quan tâm đến điều gì thêm nữa, nổ súng chính là biện pháp duy nhất để thay đổi cục diện.
“Đoàng đoàng!”