Shipper gõ cửa hai lần không thấy ai đáp lại, bèn giơ tờ đơn lên nhìn lại. Như thể phát hiện ra rằng mình đã gõ nhầm phòng, người đó xoay người đi về phía đối diện và chuẩn bị gõ cửa.
"Phù..."
Cô nàng Chuột Bạch thở dài một hơi, người kia nhầm phòng thôi.
Cô ta cầm thanh kiếm ngắn xoay người đi, mới được mấy bước, trong lòng cô ta bỗng trào dâng cảm giác nguy hiểm.
Cô ta nhớ trong căn phòng đối diện không có người ở, bởi vì từng có người chết trong đó nên chưa từng có ai tới đây xem phòng cả.
"Rầm!"
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Đúng lúc này, cửa phòng bị phá ra, cả tầng lầu như rung lên dữ dội.
Cô nàng Chuột Bạch lập tức dồn lực vào chân, nhảy vọt sang bên cạnh.
Tiếp đó, ba người đi từ ngoài vào, có nhân viên ship thức ăn và một nam một nữ.
Hoắc Thanh Thanh sờ lên vách tường để tìm công tắc bật đèn.
"Là các người!"
Cô nàng Chuột Bạch cầm kiếm trong tay, vẻ mặt kinh hãi.
"Cô nàng Chuột Bạch, chúng ta lại gặp nhau rồi!"
Diệp Phàm quan sát mọi thứ trong căn phòng, bức tranh đắt giá, đồ mỹ nghệ xa xỉ, trên bàn còn tùy ý bày những tảng ngọc để chạm khắc.
Tất cả mọi thứ trong phòng đều có giá trị cao ngất ngưởng, rất khó tưởng tượng ra căn phòng bình thường này lại chứa những vật phẩm đắt giá đến thế.
"Diệp Phàm, cô cả nhà họ Hoắc, sao các người lại tìm ra nơi này?", hành tung của cô nàng Chuột Bạch luôn là một bí ẩn, từ trước tới nay chưa từng có ai phát hiện ra cô ta, vậy mà hôm nay lại bị người ta tìm tới tận nơi.
Cho dù cô ta là người chững chạc bình tĩnh, nhưng cũng không tránh được sự kinh hãi. Hang ổ của siêu trộm bị tìm ra, đó là tai họa ngập đầu với cô ta.
Nhất là khi cô ta không phải đối thủ của Diệp Phàm.
Thời khắc ấy, trong lòng cô nàng Chuột Bạch căm tức không thôi. Nếu thực sự không được thì cô ta chỉ có thể chạy trốn, bảo vệ mạng sống mới là quan trọng nhất.
"Cô nàng Chuột Bạch, giao báu vật của nhà họ Hoắc ra đây!", Hoắc Thanh Thanh sờ vào eo, một khẩu súng lục màu bạc xuất hiện trong tay, trên đó có tia laze, chiếu thẳng vào trán của cô nàng Chuột Bạch.
"Chậc chậc, không hổ là truyền nhân của Quỷ Đạo Tông, lấy trộm được nhiều báu vật quá nhỉ..."
Diệp Phàm đi qua đi lại trong phòng như không có chuyện gì xảy ra, câu nói của anh khiến vẻ mặt của cô nàng Chuột Bạch trở nên căng thẳng.
Quỷ Đạo Tông là một môn phái được truyền lại từ xa xưa, nghe nói bắt nguồn từ thời nhà Thanh, mục đích thành lập ra là để trộm của người giàu cứu giúp người nghèo.
Trong thời chiến tranh, bọn họ lấy trộm báu vật của những địa chủ và những thương nhân giàu có, bán thành tiền rồi chia cho người nghèo, vào thời kỳ lập quốc thì lại đánh cắp tình báo của người Tịch...
Nói tóm lại, đây là một môn phái yêu nước. Sau khi đất nước thành lập, bọn họ dần dần biến mất khỏi tầm mắt của người đời. Về sau xảy ra mấy vụ việc lớn, khiến Quỷ Đạo Tông trở thành mục tiêu công kích, kể từ đó, bọn họ luôn ẩn náu rất kỹ.