Phá Quân Mệnh

"Tổng giám đốc Hàn, tôi không muốn nói tới những chuyện khác, bây giờ tôi chỉ muốn nhận được một lời xin lỗi, nếu không thì tạm biệt!"

Vừa nói, Từ Diệc Huyên vừa vươn tay ra cầm chiếc túi xách cá xấu LV của mình, giả bộ đòi đi.

Người đại diện đứng ra, thản nhiên nói: "Tổng giám đốc Hàn, bảo giám đốc Vu xin lỗi Diệc Huyên trước đi, những chuyện khác chúng ta sẽ bàn bạc sau. Các cô đã đổ bao nhiêu tâm huyết vào lễ khánh thành lần này, chắc cô không muốn lãng phí đâu nhỉ?"

"Hơn nữa, nếu để fans của Diệc Huyên biết cô ấy đột ngột vắng mặt trong hoạt động vì bị giám đốc của công ty cô sỉ nhục thì e rằng ảnh hưởng nghiêm trọng tới các cô đấy!"

Người đại diện cảm thấy rất tự tin, sắp bắt đầu hoạt động rồi, Hàn Tuyết không có nhiều sự lựa chọn, hắn tin chắc là Hàn Tuyết sẽ thỏa hiệp.



Sắc mặt của Hàn Tuyết lạnh lùng tột độ, đây là một tội danh hư cấu, cô sẽ không để Vu Hân Tuệ gánh chịu.


Đang định mở miệng thì Vu Hân Tuệ đã lên tiếng trước: "Cô Từ, Hân Tuệ xin bày tỏ lòng áy náy với cô vì những lời nói của mình, tôi xin lỗi!"

Dứt lời, Vu Hân Tuệ còn cúi người thật thấp với Từ Diệc Huyên, chỉ có điều bờ môi đang cắn chặt chứng tỏ cô ta không cam lòng.

Ngọn lửa giận dữ trong lòng Hàn Tuyết trào dâng, cô lập tức kéo Vu Hân Tuệ lên, đang định lên tiếng thì Vu Hân Tuệ đã đánh mắt ý bảo cô ấy đừng nói.

Cô ta đã xin lỗi rồi, cho dù ấm ức một chút thì cũng không thể để lãng phí tâm huyết của Hàn Tuyết được.

Nhìn cảnh tượng ấy, Từ Diệc Huyên hừ một tiếng, kiêu ngạo như một con thiên nga trắng, tiếp tục ngồi xuống ăn nho.

Hàn Tuyết hít sâu một hơi, cô nhìn đồng hồ, cố gắng kìm nén cơn tức, nói: "Hân Tuệ đã xin lỗi rồi, tiếp theo hãy nói điều kiện của các người đi, còn năm phút nữa là sẽ tới lượt các người lên sâu khấu!"


"Tổng giám đốc Hàn quả là người dứt khoát, Công Nghệ Tuyết Phàm sẽ phát triển lớn mạnh nhanh thôi!"

Người đại diện nịnh nọt một câu rồi vươn hai ngón tay ra: "Tổng giám đốc Hàn, các cô không hợp tác thành công với các doanh nghiệp lớn, chúng tôi cảm thấy rất khó xử, nhưng dù sao cũng là hợp tác hữu nghị, chỉ cần cô chi trả thêm số tiền này thì chúng tôi sẽ đồng ý lên sân khấu!"

Hàn Tuyết nhíu mày lại, trong lòng không ngừng suy nghĩ, mặc dù Từ Diệc Huyên và Trịnh Tuấn Triết có rất nhiều scandal, nhưng dù sao cũng là minh tinh hạng hai.

Chi phí để bọn họ lên sân là sáu trăm ngàn một người, tổng thời gian mười lăm phút, phút, so với các minh tinh hạng hai thì cũng không thấp.

Người đại diện vươn hai ngón tay ra, Hàn Tuyết ngẫm nghĩ rồi gật đầu: "Hai trăm ngàn, tôi đồng ý, nhưng kết thúc hoạt động mới thanh toán!"

"Cái gì?"

Từ Diệc Huyên sửng sốt giây lát rồi hét lên, đồng thời đứng phắt dậy: "Tổng giám đốc Hàn, cô đang đuổi ăn mày đấy à?"

"Có chút xíu thành ý như vậy, tôi nghĩ chúng ta không cần tham gia đâu!"

"Diệc Huyên, cô đừng vội, tổng giám đốc Hàn hiểu lầm thôi, đều tại tôi không nói rõ!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận