Một tràng cười từ trong phòng khách truyền ra, Thần Hồng thực sự suýt nữa thì ôm bụng cười.
Chỉ có Diệp Phàm xem xong hết thì sắc mặt lộ chút ngạc nhiên, đây thế mà lại là “Bát Vương Quyền” của Phái Tuyết Sơn.
Phái Tuyết Sơn, từng được xếp vào một trong chín môn phái lớn của võ thuật Hoa Hạ cổ đại, nổi tiếng thế giới với kiếm pháp Tuyết Sơn.
Nhưng ngoài kiếm pháp Tuyết Sơn ra, Bát Vương Quyền của môn phái cũng vô cùng lợi hại, chính là kiệt tác của phái Tuyết Sơn.
Diệp Phàm có thể nhận ra, nhưng Thần Hồng thì không, ông ta trở mặt nói: “Cô nhóc, mau đi đi nếu không đợt chút nữa cẩn thận sẽ khiến cô dính máu đầy mặt”.
“Tên khốn nhà ông, ông không tin tôi?”, Diệp Vi Vi quát mắng.
“Láo xược”.
Thần Hồng hét lên một tiếng rồi giơ tay định tát Diệp Vi Vi.
Sắc mặt Diệp Phàm lập tức lạnh hẳn đi, anh cũng giơ tay đấm về phía tay ông ta.
Nắm đấm mang theo sự hung tợn xé gió mà đến, sắc mặt Thần Hồng không đổi mà chuyển hướng tay về phía Diệp Phàm.
“Đợi mãi mày mới ra tay, thằng nhãi, chịu chết đi”.
Một chưởng đánh ra, ông ta giơ chân đá về phía đầu gối Diệp Phàm.
Diệp Phàm cũng không vội mà tiến lên một bước, ngay trong khoảnh khác bị đá thì di chuyển ngang dọc, đột nhiên nắm đấm anh như hổ gầm lao xuống với khí thế kinh người.
Bịch!
Thần Hồng bị dính một chưởng, lập tức lùi lại phía sau, lùi đến hơn 3m mới dừng lại.
Sắc mặt ông ta cuối cùng cũng thay đổi, không còn bộ dáng kiêu ngạo như vừa nãy nữa.
“Thằng nhãi, có bản lĩnh đấy, nhưng vẫn chưa đủ đâu”.
Thần Hồng hét lên một tiếng rồi lao về phía Diệp Phàm, ông ta nhảy dựng lên, rồi hai tay đan chéo hướng về phía Diệp Phàm cứ như một con linh viên.
Bách Tí Viên chưởng!
Thần Hồng hét lớn rồi hai tay vung lên chém vào gió, nếu những cú đấm này mà dính vào ai thì tuyệt đối lấy mất nửa cái mạng của họ.
Nhưng mà, lúc này Diệp Phàm đã nhìn ra thực hư rồi, Thần Hồng thực sự không tầm thường nhưng dù có mạnh cũng mới chỉ là một Cửu Đạo Ám Kình mà thôi, còn thua xa Ám Kình Đại Thành.
Do đó, chuyện tiếp theo đã để lại một ấn tượng khó phai cho những người có mặt ở đây.
Chỉ thấy Diệp Phàm hạ hết được những đòn tấn công của Thần Hồng với sức mạnh hủy diệt, rồi sau đó lao người lên, đánh mạnh vào vai Thần Hồng.
“Rầm”.
Thần Hồng – người đang bị Diệp Phàm đánh đột nhiên quỳ mạnh xuống sàn nhà.
“Răng rắc”.