Chương có nội dung bằng hình ảnh
“Tôi là vợ ông mấy mươi nay rồi, còn nó là đứa giết người, sẽ mang hoạ cho nhà họ Diệp đấy!”
Thẩm Thiên Quỳnh giống như mụ vợ điên gào thét không thôi, Diệp Chấn Hà cũng không đáp lại, chỉ điềm đạm nhìn bà cụ, ánh mắt bình tĩnh tới lạnh lẽo kia khiến Thẩm Thiên Quỳnh im bặt.
Đây là lần đầu tiên Diệp Chấn Hà nhìn bà cụ bằng ánh mắt như vậy, giống như nếu bây giờ Diệp Phàm có thật sự ra tay giết chết bà cụ đi nữa, thì Diệp Chấn Hà cũng sẽ đứng im không làm gì.
“Tất cả mọi người, quỳ xuống!”, Diệp Phàm lạnh lùng cười một tiếng, anh quay người về phía người nhà họ Thẩm!
Trong phút chốc, tất cả phụ nữ trong nhà họ Diệp đều trở nên kích động.
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Nhất là cô thiếu nữ tên Diệp Vi Vi vừa xông ra ban nãy, tay nắm chặt lại, ánh mắt vô cùng hưng phấn.
“Diệp Phàm, anh cũng phải biết khoan dung độ lượng chứ, anh làm thế là đại nghịch bất đạo!”, có người tức giận hét lên, người này không ai khác chính là cháu trai của Thẩm Thiên Quỳnh.
Diệp Phàm mặt vô cảm, thậm chí còn không muốn biết cả tên anh ta, giơ chân lên đá liền hai phát vào đầu gối.
Sau đó chỉ thấy người đàn ông này quỳ mụp xuống, đầy tủi nhục.
Diệp Phàm đi tới người tiếp theo, người này là cháu gái của Thẩm Thiên Quỳnh. Bà cụ là người trọng nam khinh nữ, cho nên không mấy thân thiết với cháu gái.
Thế nhưng lại rất yêu chiều mấy đứa cháu gái bên nhà mẹ đẻ.
“Diệp Phàm, nhà họ Thẩm chúng tôi cũng là danh gia vọng tộc ở Hải Tân, anh làm vậy là tự đào mồ chôn mình đấy!”, cô gái này hét lên, tức ra mặt, lẽ nào Diệp Phàm còn ra tay đánh cả phụ nữ hay sao?
“Bốp bốp bốp!”
Diệp Phàm đánh hết, hơn nữa còn tát kêu đen đét!
Nhận mấy cái bạt tai, khiến cô gái này hộc máu miệng, mà cũng trùng hợp là đến cái mũi của cô ta cũng bị vẹo luôn.
Diệp Phàm châm chọc một câu: “Chả trách bảo sao xấu thế, hoá ra là nâng mũi hả?”
“Mày!”
Cô gái này giật tới mức ngất lịm đi.
Thẩm Thiên Quỳnh vẫn ngồi tại chỗ tức giận chửi rủa một hồi.
Song Diệp Phàm cũng chẳng để ý tới, giữa những tiếng chửi rủa, trừ cô gái vừa ngất ra những người khác của nhà họ Thẩm đều quỳ xuống, lòng đầy tủi nhục!