Chương có nội dung bằng hình ảnh
Sau khi gặp Tiểu Ảnh, cậu ta mới cảm nhận được vị ngọt ngào của tình yêu, nhưng ngay sau đó lại mắc bệnh ung thư máu, phải vào viện.
Sơn trang Ngọc Long, khu nghỉ dưỡng năm sao, tọa lạc tại ngoại ô phía tây của thủ đô, phong cảnh đẹp đẽ vô cùng.
Ba người Diệp Phàm lái xe đến đây, theo lời Diệp Phàm, Diệp Thánh bỏ tấm bùa hộ mệnh vào túi, chỉ là viên địa tinh viêm bên trong đã bị anh lấy đi.
Tuy không đeo trên cổ, nhung cũng khiến Diệp Thánh ghê tởm chết được, tấm bùa này do gỗ âm tạo nên, hơn nữa còn từng ngâm trong nước tử thi.
Không lâu sau, có một chiếc Volkswagen Beetle màu đỏ chạy đến, một cô gái xinh đẹp bước xuống, chạy thẳng vào trong trường đua ngựa của sơn trang.
“Diệp Thánh”. <!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Đi vào trường đua, Tiểu Ảnh thấy ngay Diệp Thánh, bởi vì cả cái trường đua ngựa chỉ có một mình Diệp Thánh.
Cô ta hơi ngờ vực, nhưng cũng không nghĩ nhiều, Diệp Thánh mắc bệnh máu trắng, tính tình quái đản, lại là cậu chủ nhà Diệp.
Cậu ta chỉ cần lên tiếng cho tất cả mọi người đi hết, đó là chuyện đơn giản.
“Tiểu Ảnh…”
Nhìn thấy Tiểu Ảnh, mặt Diệp Thánh rất là hớn hở, không phải là giả vờ, mà là vui thật.
Cậu ta không hề nghi ngờ chuyện này có liên quan đến một cô gái yếu đuối như Tiểu Ảnh!
“Diệp Thánh, sao anh lại trẻ con thế, ung thư máu không phải là chuyện đùa…”
Bước đến trước mặt, Tiểu Ảnh lập tức giáo huấn Diệp Thánh, nước mắt cũng lưng tròng sắp rơi.
Một bộ dạng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Diệp Thánh lập tức sốt sắng, vội vàng an ủi.
Diệp Phàm trốn một góc nhìn thấy không khỏi do dự, cô gái này đúng là rất xinh đẹp, thể hiện tình cảm cũng rất chân thành.
Chỉ là đôi mắt to tròn không ngừng nhìn khắp người Diệp Thánh.
“Diệp Thánh, tấm bùa em đưa anh đâu rồi? Sao anh không đeo?”, Tiểu Ảnh hỏi.
Diệp Thánh nói như Diệp Phàm căn dặn: “Anh để trong túi, quên mất không đeo!”
Mắt Tiểu Ảnh sáng lên, vội giận dỗi nói: “Sao anh lại không chú ý gì thế, đây là em xin từ cao tăng trên chùa về, đã được làm lễ khai quang, có thể cầu bình an, mau đeo lên đi!”
“Thôi không đeo nữa, cái gì mà cao tăng chứ, đều là lừa bịp thôi…”
“Không được, anh không biết vị cao tăng đó lợi hại như nào đâu, nếu như không muốn em tức giận thì mau đeo vào!”, Tiểu Ảnh phụng phịu, móc tay vào túi áo Diệp Thánh, bắt Diệp Thánh đeo lên.
Diệp Thánh không chống cự, nhịn xuống