Chương có nội dung bằng hình ảnh
Vì Chu Tình có quyền thế rất lớn trong nhà họ Diệp, nên bà ta đã từng giáo huấn Diệp Thục Trân trước mặt mọi người, vì thế đến bây giờ Diệp Thục Trân vẫn mang mối thù này trong lòng!
“Chó mất chủ?”
Chu Tình lạnh lùng cười, giơ tay tát thẳng vào mặt Diệp Thục Trân.
“Bốp!”
Cái tát kêu giòn giã, đã cách nhiều năm như vậy rồi, nhưng Chu Tình lại lần nữa tát Diệp Thục Trân trước mặt đông đảo mọi người!
Diệp Thục Trân tức tối cau chặt mày, nạt nộ: “Đã tới lúc này rồi, mà chị lại dám tát tôi, ai cho chị cái gan đấy hả?”
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
“Một ngày còn chưa phân rõ thắng thua thì tôi vẫn là nữ chủ đương gia của nhà họ Diệp, cô nói xem ai là người cho tôi lá gan đấy chứ?”, Chu Tình lạnh lùng nói.
Diệp Thục Trân dám mắng chửi Chu Tình, thì bà ta hoàn toàn dám cho người thi hành gia quy đối với Diệp Thục Trân trước mặt tất cả mọi người!
“Chị...”, Diệp Thục Trân tức điên người, nhưng bà ta không dám đánh lại, một khi chọc giận Chu Tình, để bà ta dùng tới quyền lực của mình thì ngay cả Diệp Chấn Đình cũng không thể nói được gì.
Bằng không sẽ vấp phải sự phản đối kịch liệt từ phía bên chi của Diệp Chấn Hà. Nếu như hai bên quyết đấu tới cùng thì nhà họ Diệp sẽ tan tác, đây không phải là điều Diệp Chấn Đình mong muốn!
Và đây cũng là điểm chung giữa hai anh em Diệp Chấn Hà và Diệp Chấn Đình, cả hai đều không muốn để nhà họ Diệp bị chia rẽ hoàn toàn!
Cố gằng đè cơn giận xuống, Diệp Thục Trân thấp giọng nói: “Chu Tình, thằng con của chị nhất định sẽ bại trong tay Tử Long, đợi tới lúc các người bị đuổi ra khỏi nhà rồi, tôi nhất định sẽ không tha cho nó!”
“Hừ, đợi kết quả cuối cùng rồi hẵng nói!”, Chu Tình lạnh lùng nói, kéo Diệp Vi Vi sang một phía.
Diệp Thục Trân hằn học nhìn Chu Tình, hận một nỗi không thể bẻ xương bà ta đốt thành tro!
Bên ngoài sân, Diệp Tử Long hất tung Diệp Phàm bằng một cú đấm, giở giọng nói: “Diệp Phàm, tao thấy ý kiến của cô cũng không tồi đâu, chỉ cần mày quỳ xuống, chui qua háng tao, thì Diệp Tử Long tao sẽ tha cho mày một lần, thế nào?”
“Được thôi, chỉ cần mày có đủ thực lực!”
Diệp Phàm bình thản nói, lần này anh chủ động đánh trước chứ không nhường Diệp Tử Long.
Bởi vì, anh phát hiện ra một điều, sức mạnh này của Diệp Tử Long không thuộc về hắn ta.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, sức mạnh của Diệp Tử Long đã tăng vọt tới mức có thể đối kháng cùng với anh, thậm chí còn áp đảo cả anh.
Thế nhưng, nó lại có một điểm yếu chí mạng!
Diệp Tử Long chưa quen với sức mạnh mới, mọi đòn đánh đều dốc toàn lực tiến công, tuy Diệp Phàm bị đánh phải liên tục lùi lại, nhưng anh không hề hoảng loạn.
Ngược lại, anh lại càng kiên định hơn!
Còn Diệp Tử Long trong lòng vẫn đang dương dương tự đắc không hề phát hiện ra điều đó, mà vẫn buông lời ngông cuồng bắt Diệp Phà phải chui qua đũng quần của mình để chịu nhục!