"Chuyện này...", Trần Hồng Bác cười khổ nhưng trong lòng rất kích động, trở thành Hội trưởng, ông ta có thể có thể chỉnh hợp tài nguyên.
Ngoài lợi ích lớn cho mình, trên thực tế, bản thân ông ta cũng muốn Hội đồng phát triển lớn mạnh!
Cuối cùng, sắc mặt Trần Hồng Bác nghiêm túc: "Nếu mọi người đều tin tưởng lão Trần này, tôi sẽ không khiêm nhường từ chối vị trí Hội trưởng này nữa!”
Trong phòng trà vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, nếu mọi người đều nhất trí thừa nhận ông ta, Trần Hồng Bác cũng thuận thế mà làm.
Nếu khiêm tốn nữa thì cũng chỉ phản tác dụng thôi, dù sao ông ta cũng quá muốn vị trí Hội trưởng này từ lâu rồi!
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
“Lão Hà, hiện tại chúng ta xác nhận lão Trần là Hội trưởng, nhưng bên phía Phòng Đông Thịnh, chúng ta nên nói thế nào đây?”, một người đàn ông trung niên hỏi.
Hà Triển Long híp mắt lại: "Không cần phải nói, ông ta không phải muốn đấu với Công Nghệ Tuyết Phàm sao? Chúng ta cứ xem ông ta làm sao đấu với Công Nghệ Tuyết Phàm!”
"Hơn nữa, tôi đoán rằng Phòng Đông Thịnh sẽ dùng chuyện này để tiêu hao thực lực của chúng ta, cho nên lão Trần à, với tư cách là người có năng lực tốt nhất trong chúng ta, ông trở thành Hội trưởng thì chúng ta mới có hi vọng, tôi tin rằng lão Trần sẽ dẫn dắt chúng ta leo lên đỉnh cao lần nữa!"
Hà Triển Long tâng bốc có chừng mực, nụ cười trên mặt Trần Hồng Bác vẫn chưa hề tắt.
"Lão Trần nói không sai, trước tiên tiêu hao thực lực của chúng ta để đấu với đối thủ, cái này phù hợp với phong cách thủ đoạn của Phòng Đông Thịnh, nếu đã như vậy, chúng ta tương kế tựu kế, tạm thời dừng phá vỡ quan hệ với ông ta!”, Trần Hồng Bác nói.
“Vẫn mong Hội trưởng Trần, giải thích chi tiết!”, một người đàn ông cười lớn.
"Ha ha ha...", Trần Hồng Bác bật cười: "Hãy nghe tôi nói chi tiết, chúng ta hãy làm như thế này... "
Trong khi mấy người mưu đồ bí mật, Phòng Đông Thịnh ngồi xe trở về Y dược Đông Thịnh của mình, vừa bước vào văn phòng của mình...
Khi người còn chưa ngồi ổn định thì ném cải trắng bằng ngọc trị giá ba triệu trên bàn làm việc xuống đất vỡ tan tành.
Cải trắng bằng ngọc vỡ vụn đầy đất, dọa cô thư ký chân dài sau lưng ông ta giật mình, sau đó chính là đau lòng, mấy triệu coi như đi tong rồi.
"Hà Triển Long, con rùa đen rút đầu, dám đấu với tôi à, ông đây chỉnh ông chết trước, để ông và Công Nghệ Tuyết Phàm chó cắn chó…”, Phòng Đông Thịnh lớn tiếng mắng.
Ông ta lại nghĩ đến thái độ mập mờ của Trần Hồng Bác, trong lòng lại càng cảm thấy không vui, càng có cảm giác nguy cơ: "Trần Hồng Bác, vốn dĩ tôi không muốn động vào ông, xem ra cũng phải động một chút thôi, để cho ông biết Phòng Đông Thịnh này mới là Hội trưởng, là Hội trưởng duy nhất!”
Phòng Đông Thịnh chửi ầm lên, sau đó lại đột ngột quay đầu lại, nhìn cô thư ký thân thiết có dáng người uyển chuyển, đôi chân thon thả của mình.
Phòng Đông Thịnh chỉ cảm thấy muốn phát tiết lửa giận ra ngoài, chỉ vào cửa phòng làm việc: "Đi đóng cửa lại, giúp ông đây hạ hỏa!”
Mặt nữ thư ký ửng hồng, mặt mày quyến rũ chạy đi đóng cửa, rất nhanh, trong phòng làm việc vang lên tiếng va chạm kịch liệt. Hai phút sau, cùng với một tiếng gầm gừ trầm thấp vang lên, mọi thứ đều trở nên tẻ nhạt vô vị!
Trong thế giới dược liệu ở thành phố Cảng, Diệp Hạo và Miêu Kiến Hoa đi ra, trên tay Diệp Hạo cầm theo một cái túi lớn màu đen, trong đó có các loại dược liệu.
Ngoài ra, còn có một hộp ngân châm, Diệp Hạo biết thuật châm cứu, đây là điều mà Miêu Kiến Hoa không ngờ tới.